Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngược lại cả người Chương Hằng còn đang chìm đắm trong cảm giác phấn khích và khát máu, hắn nhìn chằm chằm cảnh tượng trước mặt, tràn đầy ngạo nghễ và đắc ý, khoan thai chiêm ngưỡng kiệt tác sau khi đột phá của bản thân, nơi đáy mắt chớp tắt sự âm độc cùng ngọn lửa căm giận:

“Trần Bát Hoang, phải nói rằng vận may của mày thật là tốt, có thể chết một cách gọn gàng dứt khoát như vậy, nếu rơi vào tay tao, nhất định sẽ khiến mày sống không bằng chết…”

Sáu vị thái thượng trưởng lão thì mừng vui thanh thản gật đầu, không uổng là Chương Hằng, không uổng là hậu duệ của bọn họ, bậc thực lực này cũng đủ làm cho bọn họ hài lòng rồi!

Có Chương Hằng trấn giữ, địa vị trong tương lai của nhà họ Chương chắc chẵn sẽ còn tiến xa hơn nữa ở Côn Lôn Hư!

‘Cậu… cậu… rốt cuộc là ai?”, Lục Lâm Khai lúc này rốt cuộc cũng bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ hỗn độn, trên mặt ông ta lăn đầy mồ hôi lạnh, sợ sệt nhìn chằm chằm Chương Hằng.

“Ha ha, bây giờ cuối cùng cũng muốn biết tên của ông đây rồi à?”

Chương Hằng cười lạnh, sải từng bước về phía đám người nhà họ Lục, rất nhanh đã đi tới trước mặt Lục Lâm Khai cùng Phương Bích Liên.

Trong khoảng thời gian này không có bất kỳ người nào dám đứng ra ngăn cản hắn!

Theo từng bước chân của Chương Hằng, hai người họ chỉ cảm thấy dường như bị cái bóng của bóng tử vong dần dần bao trùm lấy, hai chân họ mềm nhũn không kìm được mà run lập cập!

Loại khí thế ngang tàn đó khiến họ run sợ đứng không vững, bụp!

Cuối cùng không chịu nổi áp chế mà quỳ sụp xuống!

Hoảng loạn quỳ xuống trước mặt Chương Hằng!

Còn Chương Hằng nhìn thấy cảnh này thì vô cùng hài lòng, ánh mắt hắn tàn nhẫn quét qua những người xung quanh: “Nhớ kỹ lấy, tên của ông đây là Chương Hằng!”

Chương… Chương Hằng?

Chương Hằng… của nhà họ Chương?

Lúc này, Lục Lâm Khai và đám người nhà họ Lục càng thêm kinh hãi, bọn họ đã từng nghe qua cái tên Chương Hằng này, nhà họ Chương càng là sự tồn tại mà họ không có khả năng thách thức tới!

“Còn không quỳ xuống cho ông đây!”

Chương Hằng nhếch miệng, uy nghiêm gằn một câu!

Phịch!

Phịch!

Phịch!

Trong cùng một giây, tất cả mọi người có mặt giống như chim sợ cành cong, kinh hồn bạt vía nhao nhao quỳ xuống khuất phục, liên tục dập đầu xin tha!

Thiên Kiếm Phong.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Trần Đức vẫn đắm mình trong tu luyện, cơn đau rát lúc ban đầu cùng với sự cường hóa của thân thể và kinh mạch cuối cùng cũng dần dần biến mất.

Khi cảm giác đó trở nên mờ nhạt, nham thạch nóng chảy màu đỏ trong hồ cũng ngày càng thưa thớt, sau cùng hoàn toàn tan biến.

“Sắp đột phá rồi sao?”

Dưới sự thúc đẩy của Âm Dương Kinh, trong cơ thể Trần Đức xuất hiện dòng linh lực cuồn cuộn, giống như sấm chớp rền vang, Linh Căn dưới đan điền bắt đầu ngưng tụ linh khí, chẳng bao lâu, giống như đại dương bao la quy tụ tại vị trí đan điền, trong gốc rễ Linh Căn nhận được chất dinh dưỡng mà nở rộ ánh sáng rực rỡ.

Cùng lúc đó, Trần Đức rõ ràng cảm nhận được cả người tại phút giây này đang thăng hoa, trong cơ thể dường như có sức mạnh vô tận đang sôi trào quay cuồng, toàn thân anh như muốn bốc cháy, cơ bắp đắp bồi cứng chắc, kinh mạch tuôn trào.

Một lúc lâu sau, trạng thái này mới chậm rãi tiêu tan, linh lực quanh thân cũng bắt đầu được thu góp lại, dần dần yên ổn lại.

“Cái này, chính là Linh Hải kỳ sao…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK