Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một người trong đó là Từ Phong hơi béo, một người khác là võ giả tuổi tác gần bằng anh ta, cũng vậy, béo!

$0 với Từ Phong, còn béo hơn một chút.

Trên người là đạo bào màu đen, trông như một đạo sĩ.

Thế nhưng, cảnh giới anh ta còn rất yếu.

Còn yếu hơn cả Từ Phong.

Cũng là Thông Thần tam trọng.

Người này, cực kỳ cung kính với Từ Phong, cảm giác đứng ở nội viện cứ nơm nớp lo sợ.

Anh ta là ai?

Đoạn Nguyên!

Lưỡng Nghi Tông, người có được huyết mạch Lưỡng Nghi, Đoạn Nguyên.

“Tiền bối Từ Phong này, tông… Rốt cuộc khi nào tông chủ mới xuất quan? Tôi đã chờ suốt một tuần lễ rồi ấy!”

Vẻ mặt Đoạn Nguyên đầy tôn kính, anh ta cứ tưởng có được huyết mạch Lưỡng Nghi, nhảy vọt từ cảnh giới Thiên Tôn lên Thông Thần tam trọng trong khoảng thời gian ngần như vậy là đã không tệ, đã nghịch thiên lầm rồi!

Nhưng mà…

Sau khi vào học viện Thánh Phong anh ta mới chính thức hiếu được đâu mới là nghịch thiên thật sự, đâu mới là trâu bò!

Tùy tiện chọn bừa một võ giả ở đây thôi cũng đã là sự tồn tại của cấp bậc Thần Tôn rồi!

Hoàn toàn không thua kém gì kẻ từng giam giữ và chà đạp bọn họ, đứa con thứ mười bốn của Ưng Chiếu, Ưng Thương!

“Đạo hữu, nói bao nhiêu lần rồi, đừng có khách sáo như thế, cứ gọi tôi là Từ Phong được rồi!”, Từ Phong nói: “Nhưng mà cứ chờ một chút nữa đã, tôi chỉ biết Trần Đức bế quan, thậm chí còn không biết rõ là bế quan ở nơi nào chứ đừng nói đến lúc kết thúc, hoàn toàn không thế tìm được người mà”.

“Nhưng mà chuyện này thật sự rất gấp!”, Đoạn Nguyên nói vội: “Nếu tông chủ bỏ lỡ thì sau này chắc chắn sẽ hối hận cả đời!”

“Đạo Hữu, cậu nói là bảy ngày sau cái cô Hoa Linh Vy đó mới bị xử tử mà? Từ Đông Nguyên đến đó cần tới ba ngày, thời gian còn dài, chờ thêm chút nữa đi, hai ngày sau nếu Trần Đức vẩn chưa trở về thì tôi dẵn cậu đi tìm đại viện trưởng, được không?”, Từ Phong hứa hẹn.

Theo lý mà nói, anh ta không thế gặp được đại viện trưởng, nhưng theo như lời Đoạn Nguyên nói,

cái cô Hoa Linh Vy từ Tiêu Lôi Môn đó thật sự là người con gái của Trần Đức thì chuyện này nhất định phái báo.

Dù có phải dập đầu xin cũng phải gặp được đại viện trướng!

“Được rồi…”, Đoạn Nguyên thở hắt ra, anh ta đã chờ bảy ngày rồi, sẽ không ngại chờ thêm hai ngày nữa.

Dù sao anh ta có thế tới học viện Thánh Phong đã là may mắn trong may mắn rồi, nếu tốt số hơn chút nữa, còn được gặp cả viện trướng học viện Thánh Phong, nào có dễ dàng đến thế?

“Đoạn Nguyên, sao cậu lại ớ đây?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK