Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu là anh, chắc là anh cũng không dám tin.

Suy nghĩ cặn kẽ rồi, Trần Đức lại muốn mở miệng giải thích, anh Tấn đã lên tiếng ngắt ngang: “Tên tôi là Hiên Viên Tấn, nếu tôi đoán không sai thì anh tên Trần Tra đúng không nhỉ? Nhớ kỹ, lần sau đừng có tùy tiện gọi tên tục của Hoang Thiên Vương biết không, hôm nay anh may mắn gặp được Hiên Viên Tấn tôi, nếu là người khác thì đã chết không còn xác rồi, hiểu chưa?”

“Hiên Viên Tấn?’, Trần Đức kinh ngạc nói: “Anh… Đến từ tộc Hiên Viên hả?”

“Đúng vậy!”

Vẻ mặt Hiên Viên Tấn hiện lên vẻ tự hào.

Quan hệ của Trân Bát Hoang với tộc Hiên Viên thì tất nhiên không phải nhiều lời, một người anh em khác họ của Tổ Vương Hiên Viên Anh Hùng, tính theo vai vế, Trần Bát Hoang là trướng bối trong nhà hắn, xét theo thực lực mà nói thì Trần Bát Hoang là thần tượng mà hắn vô cùng sùng bái!

Chuyển chủ đề, Hiên Viên Tấn nói: “Trần Tra, tại sao anh lại tới nơi này?

“Tôi…”, Trần Đức nghĩ nghĩ, nghiêm mặt nói dối: “Tôi cũng không rõ lắm, hôm đó tôi đang ở trên núi hái thuốc thì đột nhiên trước mặt xuất hiện một cánh cửa hư không, tò mò đi tới thì đột nhiên… Mất hết ý thức. Khi tỉnh lại thì tôi đã ở đây, sau đó không biết trong vỏ trứng đó có thứ gì nhảy ra lấy đi hết quần áo của tôi”.

“Thì ra là thể’.

Hiên Viên Tấn không hề nghi ngờ.

Dù sao.

Thực lực mà Trần Đức đang cho họ thấy chẳng có chút uy hiếp nào, nếu như có cao thủ nào đó xuất thế thật thì anh không thể nhìn thấy cũng là chuyện bình thường.

Có lẽ thứ trong vỏ trứng tóm anh đến là vì bộ quần áo kia.

“Nơi này sắp xảy ra chuyện lớn, sẽ có rất nhiều cao thủ tụ tập, nếu anh không muốn chết thì hãy theo chúng tôi, theo Hiên Viên Tấn tôi, không thể bảo đảm sẽ chẳng có nguy hiểm gì, nhưng ít nhất vần tốt hơn ở một mình gấp vạn lần”, vẻ mặt Hiên Viên Tấn vẫn đầy kiêu ngạo.

“Được, thế thì… Cảm ơn nhĩêu nhé!”

Tạm thời Trần Đức không biết mình đang ở phương trời nào, lại càng không biết nơi này sẽ xảy ra chuyện gì, trước mắt thì đi theo bọn họ chính là lựa chọn tốt nhất.

“Tấn Ca, lần này nguy hiếm như vậy, chúng ta dẫn theo một cái đuôi đế làm gì?”, Mộc Nhiên hơi khó chịu: “Nhỡ gặp phải cao thủ thật thì tên này sẽ kéo chân sau của chúng ta mất”.

“Đúng vậy, Hiên Viên Tấn, tôi nghĩ chúng ta không cần thiết phải dẫn theo, cứ đế tên này tự sinh tự diệt đi”, cô gái trông có vẻ bệnh tật bên cạnh nhíu mày lại thật chặt, có chút khó chiu.

“Hiên Viên Tấn, trách nhiệm của anh là bảo vệ thánh nữ của chúng tôi, đưa thánh nữ đến chồ Vương thánh y, chứ không phải là bảo vệ một kẻ tay trói gà không chặt”, một cô gái khác cũng lên tiếng: “Chậm trễ việc lớn, tộc Hiên Viên và thánh địa Thái Thương sẽ không bỏ qua cho anh”.

Đối mặt với lời trách móc và khuyên nhủ của cả ba người, Hiên Viên Tấn không hề có ý định thay đổi, lại càng không muốn giải thích: “Ý tôi đã quyết, không đồng ý thì các người có thể rời đi”.

Nhất thời, Trần Đức đã thay đổi cách nhìn với Hiên Viên Tấn, người như hắn quá là ít ỏi ở Đại Thiên Thế 3iới này.

“Hừ!”

Cô gái mặc chiếc váy màu hồng phấn hừ lạnh một tiếng, không thèm nhắc lại.

Cô gái trông ốm yếu kia cũng không nói thêm gì.

Về phần Mộc Nhiên.

Hắn vốn là người theo Hiên Viên Tấn lăn lộn, tất nhiên không có quyền lên tiếng, Hiên Viên Tấn cũng không thèm quan tâm đến bọn họ, sau khi gom vỏ trứng lại thì tiến hành phân chia, cho Mộc Nhiên và cô gái váy hồng một ít.

Cô gái ôm yếu kia thì tất nhiên là không có.

Trần Đức nhìn cô ta một cái, lập tức biết lý do tại sao, tình trạng cơ thể cô ta cực kỳ tệ, trong người có một luồng sát khí và luồng khí chí dương chí cương quấn quanh, cả lục phủ ngũ tạng và kỳ kinh bát mạch đều bị tổn thương nặng nề, hơn nữa tình trạng này đã kéo dài rất lâu, thế này mà còn sống đã là may mắn lắm rồi, dù chia vỏ trứng cho cô ta thì cũng không thể hấp thu được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK