Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Trần Bát Hoang, cứ tướng mày hèn nhát thật, xem ra, vẫn có chút dũng khí mà, ha ha…”, Ưng Tuyệt Võ cười lạnh lùng, giọng nói rất lạnh nhạt.

“Dũng khí thì có tác dụng gì, cũng may chúng ta còn luyện tam thần đại trận, còn tường anh ta che giấu cảnh giới, bây giờ xem ra không phải là che giấu, chỉ là mười giai, cũng không biết tên nhóc Nghiêm Hoa đấu kiểu gì, rác rười như vậy ư, ngay cả người mười giai cũng không đánh nổi?”, Đồ Điền khinh thường nói.

“Thật ngại quá, khiến các người thất vọng rồi…”, Trần Đức cất giọng bình tĩnh, thản nhiên nói: “Đã như vậy thì tao đột phá là được”.

Vừa dứt lời, trong khi mọi người còn đang ngâm nghĩ rốt cục câu nói đó có ý gì, đột nhiên, khí tức

trong cơ thể Trần Đức bât đầu nổi lên như cuồng phong!

Như hồng thủy phá đẻ, điẻn cuồng nổi lẽn, tăng

cấp!

Một giây trước còn đang là thần tôn mười giai, một giây sau, đột nhiên đã đạt đến hai mươi giai, nhưng đây chỉ là bắt đầu…

Khí tức của anh không ngừng lại, còn đang tăng lên, hơn nữa, là điên cuồng tăng lên!

Thần tôn ba mươi giai, ba mươi nảm giai, bốn mươi giai…

Bốn mươi lăm giai, năm mươi giai, sáu mươi

giai!

Giờ khắc này, cảnh giới mà người khác dùng cả đời cũng không thế đột phá, còn Trân Bát Hoang lại như uống nước ăn cơm, ngủ nghỉ vệ sinh, dễ dàng đến mức không thế dê hơn.

“Vãi… vãi!”

“Trời ơi, tôi bị áo giác rồi ư?”

“Mau tát tôi hai cái đi!”

Đầu óc tất cả các võ giả xung quanh đều hỗn loạn, nghi ngờ mình đang nằm mơ chăng, bị áo giác chăng!

Vãi!

Đâu có… kiểu đột phá như này chứ?

ớ đối diện, ba người Đồ Điền, Ưng Tuyệt Võ, Thường Khải Lâm hoàn toàn thộn mặt, chuyện gì thế này?

Vừa lên không nói gì thì đã đột phá mấy chục giai trước…

Trực tiếp ra con bài ngược lẽ thường thế ư!

Cuối cùng, một phút sau, khí thế cúa Trần Đức bât đầu suy giảm, đến thần tôn sáu mươi lăm giai, khí tức hoàn toàn lặng xuống, biến mất…

Một phút, chỉ trong một phút, trực tiếp tăng năm mươi giai!

So sánh ra thì đột phá trước đó của Ảu Dã Tư Linh có là gì? Đừng thấy cô đột phá được nhiều cánh giới hơn, nhưng, môi một giai thần tôn đều ngang bằng với đại cảnh giới trước đó của cảnh giới thần tôn!

Đạc biệt là sau năm mươi giai, muốn đột phá thì càng khó!

Nhưng hình như… hình như không hề khó chút nào với Trần Bát Hoang?

Tim của tất cả mọi người đều đập thình thịch, mặt đỏ tía tai.

Ngay cá nội viện cũng không chịu nối kích thích này, không ít người chết ngất tại chỗ, ngoại viện còn đỡ, những người có thế đến đây đều là người đã từng chịu kích thích, bọn họ… có chút tê dại, thẫn thờ đứng giống như khúc gổ.

“Lần này, không biết các người hài lòng chưa?”, thu lại khí tức, Trần Đức chậm rãi lên tiếng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK