Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà trẽn thước sắt người đàn ông cầm trong tay lại có máu

Hiển nhiên, người là do hắn làm bị thương.

“Sao Trần Bát Hoang còn chưa tới? Cơ Tước Mộc tôi không còn kiên nhẫn nữa, trong một cái hít thờ mà không xuất hiện, các người đều sẽ phải chết”.

“Cậu Cơ”.

Một người cầm đầu trong đám hộ vệ chính là nhản vật lão bối hóa thạch sống của vương triều Vô Cương, tẻn là Chu Nguyên Thần, ông ta chăm chú nói: “Nơi này là đại điện nghị sự, bất cứ ai cũng không được ngồi vật cưỡi, xin cậu xuống trước đã!”

“Bất cứ ai? Mẹ nó ông nói cung Vản Tiẽu chính là toàn bộ Vân Tiêu Giới, còn có nơi nào tôi không thể ngồi vật cưỡi?”

Cơ Tước Mộc rất khinh thường: “Lão già, nếu tôi là ông thì sẽ ngoan ngoãn im miệng, cút xa ra một chút, tránh cho thọ nguyên không nhiều sẳp mất rồi .

Chu Nguyên Thần yên lặng, gò má già nua cứng lại, khó coi, yên lặng một chút rồi mới tiếp tục nói: “Mời cậu Cơ xuống!”

Chu Nguyên Thần đã sống mấy ngàn năm, tính cách của ông ta rất kiên định, hoặc có thể nói là rất cố chấp, thuộc loại lão ngoan đồng cổ hủ, cực kỳ coi trọng mặt mũi,

Trần Bát Hoang là ai?

Là Hoang Thiên Vương!

Là tồn tại cao chí cao vô thượng trong toàn bộ Bắc Hoang, thậm chí cả Vân Tiêu Giới!

Mà cung Vân Tiêu là chỗ ở của Hoang Thiên Vương, là địa bàn của Hoang Thlẽn Vương!

Cơ Tước Mộc ngồi ở trên vật cưỡi lượn lờ xung quanh, không khác nào giẫm trên mặt Hoang Thiên Vương, giẫm trên mặt toàn bộ Vân Tiêu Giới, đó là nỗi chà đạp, giày xéo, sỉ nhục đối với bọn họ!

Cho dù chết, Chu Nguyên Thần cũng phải bắt hắn xuống!

“Mẹ kiếp, lão già kia, con mẹ nó ông thật không biết phải trái, bảo ông cút ông không cút, vậy thì chết chắc rồi!”

Trong mắt Cơ Tước Mộc lóe lẽn vẻ không kiên nhẫn, con người hắn ta thiếu nhất chính là kiên nhẫn, một con kiến hôi không ngừng rêu rao,

Hắn rất khó chịu.

Lời vừa dứt, hắn đã bẳt đầu quơ múa thước nặng màu đen trong tay, cùng với quơ múa của hắn, thước nặng vốn chỉ có một mét, trong phút chốc trở nẽn thật dài, thật lớn!

“Ầm ầm!”

Võ giả Đại Thiên Thế Giới thật sự quá mạnh mẽ, tùy ý vung lẽn, rõ ràng có thế thấy, chỗ thước nặng đi qua xé ra từng tầng sóng không gian cực lớn, như khuấy động sông nước, ầm ầm vang dội.

Nhưng,

Một giây kế tiếp,

Vẻ mặt Cơ Tước Mộc bồng nhiên đỏng cứng lại, vẻ mặt khoa trương giễu cợt đột ngột bất động.

Thước nặng của hẳn bất ngờ dừng lại!

Trên thước nặng, từng đường kim quang quấn quanh, ngăn cản hắn không thế tiến về trước, cũng không thể lùi về phía sau!

“Là ai?!”

Sắc mặt Cơ Tước Mộc u ám, hẳn giận dữ, nguyên khí trong cơ thế điên cuồng bùng nổ, hội tụ về phía thước nặng, ý đồ tránh thoát,

Nhưng

Vô dụng!

Hắn càng mạnh, kim quang càng hưng thịnh, từ đầu đến cuối không có cách nào thoát được,

“Xin hỏi là vị tiền bối nào ở chỗ này, đây là ân oán cá nhân giữa nhà họ Cơ và cung Vân Tiẽu, xin đừng nhúng tay vào!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK