Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Đức cảm nhận mỹ nhản trong ngực, anh hơi kinh ngạc. Nói thật, trước đó anh không cỏ cảm tình gì với Bạch Tĩnh Vân, bây giờ lại có rồi, không có lý do gì, bởi vì Bạch Tĩnh Vân đã dùng tính mạng của mình bảo vệ anh,

Người phụ nữ như vậy làm sao anh có thế từ chối?

“Mẹ nó!”

Tư Đồ Lâm nhìn thấy cánh này, ánh mắt gần như tóe lửa: “Bạch Tĩnh Vân, đồ gái điếm nhà cô, không phải cô nói hai người không xảy ra gì sao? Không xảy ra thì sao cô lại thân thiết với hắn như vậy, còn ôm hắn?”

Nghĩ đến bản thân mình cố gắng nhiều năm như vậy, ngay cả tay và tóc của Bạch Liên Vân cũng chưa từng chạm qua. Vậy mà bây giờ Bạch Tĩnh Vân lại chủ động ôm Trần Bát Hoàng, trong lòng Tư Đồ Lâm đã không thăng bằng nổi, hắn nổi cơn giận dữ.

“Giỏi lâm con tiện nhân không biết liêm sỉ, nhà họ Bạch của tao sao lại có loài nghiệt chủng thế này!”

Chân mày Bạch Lan Tiên cũng không ngừng nhảy lên, tức đến mức sắc mặt sưng đỏ, giận dữ dâng trào bốn phía.

Bạch Tĩnh Vân khẽ run sợ, cô ta cũng ý thức đến hành động thân mật của mình, có chút xấu hổ, lại có chút ngọt ngào, vừa rồi cô ta thật sự quá kích động, không thể nào không chế nổi,

Từ lúc bắt đầu quen Trần Đức, trái tim cô ta đã bị người đàn ông bá đạo tẽn Trần Bát Hoang này chiếm cứ, một tháng trước cô ta đã phát hiện ra điều này,

Yêu, không có lý do gì.

Từ ĐỒ Lâm theo đuổi cô ta mười mấy năm, cô ta chưa từng động lòng với hân, nhưng mấy ngày ngắn ngủi gặp được Trần Đức, sau khi rời đi, trong

đầu cô ta đều là bóng hình của anh.

Cho nên sau khi Trần Đức tỉnh lại, cô ta thật sựu kích động, không khống chế được bản thân. Đồng thời, Trần Đức cũng không từ chối cô ta, lại khiến cô ta tim đập thình thịch, xấu hổ, hưng phấn, mừng thầm.

‘Tĩnh Vân, để cô lo lắng rồi”.

Trần Đức nhếch miệng cười dịu dàng.

“Tôi không sao”.

Bạch Tĩnh Vân lắc đầu, nhưng rất nhanh cô ta đã ý thức được tình cảnh bây giờ của bọn họ cực kỳ nguy hiểm, lo lâng nói: “Anh Trần, chúng ta làm sao bây giờ, phải chạy trốn sao?”

Bạch Tĩnh Vân biết Trần Đức rất mạnh,

Nhưng hai người Bạch Lan Tiên và Tư Đồ Lâm cũng không phải dễ đối phó, Bạch Lan Tiên lại là tồn tại Thánh Nhân mười sáu giai, trên người Trần Bát Hoang lúc này cũng không lộ ra chút nguyên khí,

Dù anh có ấn giấu thực lực của mình, mấy ngày trước cũng chỉ là Thần Vương đỉnh phong mà thôi, bế quan mấy ngày nay, dù có đề thăng cũng không thế đột phá trở thành Thánh Nhân.

Theo như cô ta thấy, dưới tình hình không phải Thánh Nhân, Trần Bát Hoang có thế đánh bại trưởng tộc ba gia tộc Tây Hải, đánh bại đám người Cẩu Vương, lão Ưng và Trình Võ thì cũng đã là cực hạn trong cực hạn.

Cho dù anh có mạnh hơn nữa cũng không thế là đối thủ của Bạch Lan Tiên mười sáu giai, công thêm một Tư Đồ Lâm tám giai?

“ừm../

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK