Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Vô liêm sL”, Tô Y Y nghiến chặt hàm răng.

“Đây chính là giang hồ, có điểm yếu thì người khác có thể quyết định sống chết của cô”, lão bà bên cạnh Tô Y Y giống như giảng đạo: “Con đường tu luyện cần phải vô tình”.

“A di đà phật, lục căn thanh tịnh, tu thành chính quả”, Thích Thiện khẽ than thở, giống như đáng tiếc thay.

Cùng giây đó,

Trung tâm chiến trường,

Đỏi mắt Trần Đức mang theo khát máu, phong tỏa Trần Nguyên Vũ, cố họng phun ra bốn chữ lạnh lẽo: “õng muốn thế nào!”

“Tao muốn thế nào hả?”, Trần Nguyên Vũ lạnh như băng nói: ‘Tao có thế làm gì, Đại Uy Thiên Thần muốn đưa mày về thần quốc Vĩnh Hằng, Trần Nguyên Vũ tao chỉ là một Thiên Quân thì có thế có tâm tư gì xấu chứ? Nhưng tao muốn ấn ký thiên tâm, chí như vậy mà thôi”.

”Chỉ cần mày đồng ý, tao sẽ thả người trong đây, Trần Nguyên Vũ tao nói lời giữ lời”, Trần Nguyên Vũ hờ hững nói: “Về chuyện này, nếu khỏng tin, mày có thế hỏi cỏ bạn gái đầu tiên của mày, cũng là người mày yêu nhất”.

Nói đến đây,

Ánh mắt ỏng ta nhìn về phía An Nhã Hi ớ phía xa vẫn luôn xem cuộc chiến.

Trần Đức,

Cũng nhìn về phía cô ấy,

Thân thể mềm mãi của An Nhã Hi khẽ run lên, trong con ngươi tràn đầy áy náy và ngượng ngùng.

Nhưng,

Rất nhanh cô ấy liền khôi phục dáng vẻ phớt lờ, vô tình, khẽ gật đầu về phía Trần Đức: “Vâng, từ trước đến giờ chủ nhân nhất ngôn cửu đỉnh, chưa từng nói láo, huống chi người phụ nữ của anh đều ở trong tay ông ấy, thời điếm này ông ấy không cần phải lừa anh”.

“Nhã Hỉ, không thế nôi như vậy, cái gì mà đều ớ hết trong tay tôi, còn thiếu một người, không phải sao?”, Trần Nguyên Vũ lạnh lùng nói: “Thiếu một người tên là Tống Ngữ Yên, cô ta rất may mắn, người của tôi khỏng tìm được cô ta”.

Sau đó Trần Nguyên Vũ nói với Trần Đức: “Có đưa ấn ký Thiên Tâm hay không? Tao cho mày ba giây đế trả lời, ba giây sau, nếu tao không có được câu trả lời tao muốn, tao sẽ giết một người!”

Vừa dứt lời, Trần Nguyên Vũ đã bắt đầu đếm ngược:

“Ba!”

‘Hai!

II

“Tôi đưa!”

Trần Nguyên Vũ còn chưa nói hết, Trần Đức cắn răng, nói: “Tôi cho ông ấn ký Thiên Tâm!”

Cuối cùng, Trần Đức vẵn đồng ý!

Tinh huống nàỵ, anh không thể không đồng ý.

Rất hiến nhiên, Trần Nguyên Vũ đã có chuấn bị, chắc chắn phải giành được, với tác phong của ông ta, nếu Trần Đức không đồng ý, vậy thì đám người Diệp Khánh Ngôn, Lâm Dao, Hạ Thiên Tuyết, Tử Hàm sẽ chết chằc!

Còn Trần Đức, bất luận thế nào cũng không muốn nhìn thấy họ xảy ra chuyện.

“Vậy là đúng rồi, sớm làm vậy, tao cũng không cần phiền phức như vậy, phái người đón những người phụ nữ của mày đến đây từ nơi xa xôi”, Trần Nguyên Vũ cười lạnh lùng, nói thật, đón những cô gái này đến thế giới đại thiên, ông ta cũng tốn rất nhiều tài nguyên.

Dù sao địa cầu và thế giới đại thiên rất khác nhau.

Không nói cái khác, chí riêng trọng lực, người địa cầu đến nơi này, chưa đến một giây, trọng lực đó đủ đế nghiền họ thành tương thịt!

Vì vậy, Trần Nguyên Vũ đã bỏ ra rất nhiều đan dược, tài nguyên, mới giúp họ tăng cấp, đạt đến mức miễn cưỡng có thế chống lại trọng lực của thế giới đại thiên, có thế nói, với cảnh giới, thực lực hiện giờ của họ, đặt ở thế giới phụ thuộc của Vân Tiêu Giới, cũng miền cưỡng coi là hàng đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK