Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trình Lâm Phong cũng từng cảnh cáo ông ta, một khi Lưỡng Nghi tông xảy ra bất trầc nhất định phải gấp rút tập hợp các đệ tử tới sân đài diền võ trong khoảng thời gian ngân nhất.

Vào khoảnh khắc này Đồ Trường Sinh cuối cùng cũng hiểu được hàm ý của những lời nói đó.

Nhưng ngoài những điều này, trong ký ức ông ta vẫn in sâu một câu:

‘Thực ra lá bài tẩy của Lưỡng Nghi tông là một loại cấm thuật, bất luận là ai sử dụng nó nhất định đều sẽ bị cắn trá một cách nghiêm trọng, nhẹ thì bị thương nặng, vĩnh viễn không thể tu luyện, mà nặng chỉ có một con đường chết!”

Đồ Trường Sinh nhìn chằm chằm lên trời cao,

bàn bát quái phản chiếu ánh sáng chói lòa, là màu sắc duy nhất tồn tại trong phương đất trời này, y Thái Cực dùng máu làm vật dân, vận chuyến pháp thuật, máu tươi của ông ta giờ phút này giống như miễn phí, không ngừng tràn ra từ đầu ngón tay, từng tia sáng đỏ mảnh nhỏ cũng theo đó lưu chuyển, ấn chú dần hiến lộ.

Có thể thấy rõ ràng rằng nước da của Y Thái Cực ngày càng tái nhợt tới trắng bệch, còn khó coi hơn người chết gấp nhiều lần!

“Chuyện gì vậy?”, Quan Vân Dương, kẻ vốn còn đang hờ hững cuối cùng cũng có chút hoảng loạn, ông ta cũng cảm nhận được một tia đáng sợ từ trong chiêu pháp thuật này.

Quan Vân Dương trực tiếp ra tay tính toán muốn chặn đứng quá trình thi triến của Y Thái Cực, thế nhưng xung quanh cơ thể của người này giống như đã tiến vào một không gian đặc biệt, ông ta căn bản không có cách nào tiếp xúc tới.

“Rắc rắc!”

Đột nhiên, trên bầu trời giáng xuống mười tia chớp, giống như những thanh kiếm sắc bén đâm thắng về phía mười cỗ quan tài kia.

‘Bang!”

Bang!”

“Bang!”

Khi mọi tiếng động đều tĩnh lặng, quan tài trắng đen hoàn toàn bị nố tung, trời đất cũng khôi phục lại sắc màu và âm thanh tại giây phút này, trên đài diễn võ cũng gợn lên một mảnh bụi đất.

Tuy bụi mờ mịt nhưng lại thấy ở chính giữa, sau khi quan tài bị đánh vỡ nát thành bột phấn, thình lình xuất hiện mười bóng người!

Năm người mặc áo choàng đen, năm người mặc áo choàng trầng!

Dung mạo những người này vàng bủng héo khô, quần áo thậm chí còn có chút ấm ướt, rách nát, trong mắt là một mánh tĩnh mịch!

“Đây là…”, nhìn thấy những bóng dáng này, Đồ Trường Sinh, Từ Thái Khôn, bao gồm cả hàng ngàn đệ tứ cúa Lưỡng Nghi tông đều bị kinh ngạc đến khiếp sợ!

Bởi họ đều từng nhìn thấy chân dung của mười người này tại tông đường cúa Lưỡng Nghi tông!

Bọn họ là các sư huynh muội một thời của Y Thái Cực!

Mười người mạnh nhất của thế hệ đó!

Nhưng ngay từ ba trăm năm trước họ đều bỏ mạng trong một trận tai ương!

Lúc này họ lại đầu bù tóc rối mở đôi con ngươi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK