Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cậu Sở thật sự sắp lấy được kích Định Thiên rồi!”

“Kích Định Thiên, ngoài anh ta ra thì không có bất kỳ ai phù hợp cả!”

Cảnh tượng này quá kinh khủng, vô số người hai mẳt sáng lên, nhìn về kích Định Thiên kia, cực kỳ hâm mộ.

“Soát!”

Một khắc sau,

Thân ảnh khống lồ của sở Hiên xoẹt qua chân trời, vùng tay lên túm về phía kích Định Thiên: “Biến nhỏ cho tao!”

Binh quyết vận chuyến,

Trên kích Định Thiên có vô số phù văn lóe lên ánh sáng, đồng thời kích Định Thiên vạn trượng vào thời khắc này thật sự bắt đầu nhỏ lại, dùng mât thường có thể nhìn thấy tốc độ ngân dần, nhỏ lại!

Không tới một trăm cái hít thở,

Chỉ còn độ dài tám trượng,

Sở Hiên cũng khôi phục lại chiều cao bình thường.

Trong chảy loạn, hắn ta tháo cơ giáp xuống, tay cầm kích Định Thiên, áo khoác vù vù, như thiên thần ngã xuống thế gian, trên mặt đều là đắc ý, tự hào, tự mãn!

“Đẹp trai quá!”

“Không hổ danh là cậu sở!”

“Đây chính là đệ tử của trưởng lão học cung Đạo Vận sao, thật sự lấy được kích Định Thiên rồi!”

“Tên nhóc này tiền đồ bất khả lượng, nếu có thể phải kết giao, để lại một thiên duyên!”

Lúc này, mấy trăm ngàn người trong sân cực kỳ ngưỡng mộ, sở Hiên không hổ là Sở Hiên, mấy chục ngàn năm qua, kích Định Thiên không một ai có thể chinh phục, lúc này lại bị hắn ta nâm trong tay.

“Ầm ầm ầm!”

Đảo Định Thiên còn đang lắc lư, đong đưa, không có chổng đỡ của kích Định Thiên, đảo Định Thiên dường như mất đi trọng tâm, lảo đảo sằp nứt.

“Ha ha!”

Cát Phong Hành cười lớn, cánh tay phất lên, một luồng sức mạnh như sa mạc Gobi tản ra bốn phương tám hướng, trong chốc lát, đảo Định Thiên liền hồi phục yên tĩnh, chảy loạn biến mất, bầu trời cũng khôi phục như lúc ban đầu.

Đây chính là cường giả cấp Đạo!

Tùy tiện vung tay, định càn khôn!

Thủ đoạn như vậy khiến không ít người run rấy.

Cấp Đạo và cấp Thiên quả thật là khác nhau một trời một vực, không thế so sánh.

“Hiên Nhỉ, chúc mừng!”, Cát Phong Hành đích thân đi xuống đài cao, đến trước mặt sở Hiên, tràn đầy mừng rỡ: “Con không thiếu sư huynh, sư tỷ và trưởng lão. Ban đầu thầy cũng không thế lấy được kích Định Thiên, giờ con lấy được rồi, Sờ Hiên, con đủ khiến thầy tự hào rồi!”

“Sở Hiên, chúc mừng cậu đã lấy được chí bảo!”

Vân Diệp cũng bay xuống từ trên đài cao, đồng thời còn cưỡng ép nâm tay Vân Tịch Dao đi cùng: “Tịch Dao, cậu sờ đại tài, tương lai con phải cố gắng học tập theo cậu ấy!”

“Chúc mừng cậu Sở!”

“Chúc mừng cậu sở!”

II n

Cách đó không xa, Trương Hằng Chi, Lâm Hàn Quang cùng trên trăm vị cường giả ngồi hạng nhất cũng lần lượt chúc mừng, thậm chí là hơi cúi người, lấy lòng Sờ Hiên!

“Cậu Sờ!”

“Cậu Sờ!”

“Cậu Sớ!”

Trong đám người, sở Kiều hét lớn, vung cánh tay hô lớn, giống như sợ không thể hấp dẫn sở Hiên chú ý tới, cố gắng dâng trào nguyên khí trong cơ thể, tản ra từng trận sáng mờ, kêu gào chói tai.

Rất nhanh,

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK