Dù là Trần Đức thì trước khi cô ta ra tay cũng không đế ý bên cạnh lại có một người đáng sợ như vậy. Cũng may, cảm giác của anh rất nhạy bén nên đã lập tức né được một đòn trí mạng kia.
Hồng Y không nói gì, hóa thành mị ảnh, con dao gam nhuộm máu đỏ rực vừa rồi tiếp tục tập kích lần nữa.
“Mạnh thật!”
Trần Đức cảm nhận được nguy hiểm cận kê.
Đây là lần đầu tiên kế từ khi chính thức trở thành võ giả, Trần Đức cảm thấy bị uy hiếp!
Người phụ nữ này mạnh hơn anh, cũng ghê gớm hơn anh!
Cô ta quá lắm cũng chỉ tầm 20 tuổi, còn trẻ như vậy mà đã có thực lực nhường ấy, thực sự khiến Trần Đức kinh ngạc, bất ngờ.
Nhưng mà…
Một giây sau, anh thoáng nhếch mép, khóe môi cong lên một cách kỳ lạ, đôi đồng tử chợt lóe sáng, anh không tránh né, thậm chí không hề có ý chống trả lại, thản nhiên đối mặt với Hồng Y: “Độc của cô đã ăn vào phủ tạng, giết tôi, bộ cô không thiết sống nữa à?”