Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ông ấy đối xử với Trần Hi như con, trước khi đến núi Cốt đã giao hết cho hắn ta tài nguyên và tâm đắc tu luyện của mình.

Không ngờ,

Cuối cùng,

Ông ấy lại bị Trần Hi đâm kiếm sau lưng.

‘Trần Hi…”, mí mắt Trần Hành Giả run rẩy, lửa giận vô tận lan tràn bùng cháy từ sâu trong tròng mât.

Theo tình huống thông thường,

Với cảnh giới của Trần Hi, tuyệt đối không thế nào làm ông ấy bị thương!

Suy cho cùng,

Giữa hai người, cảnh giới khác xa nhau, nhưng bây giờ thì khác, Trần Hành Giả chịu trừng phạt ở trong núi Cốt ba mươi năm, hơn nữa ông ấy không có bất kỳ phòng bị nào với Trần Hi, cộng thêm kiếm trong tay Trần Hi là một món bảo vật, tất cả các loại điều kiện đã được kết hợp hoàn hảo mới khiến hắn ta nhân cơ hội hành động.

“Xin lỗi, Trần Nguyên Vũ cho tôi cái giá quá cao”, ánh mắt Trần Hỉ dữ tợn và tham lam: “Thứ ông ta cho tôi, quả thực không có cách nào từ chối”.

Lời vừa dứt,

“Soạt!”

Hắn ta đột nhiên xoay kiếm dính máu tươi, rút ra khỏi cơ thế Trần Hành Giả.

Rõ ràng có thế thấy,

Phần ngực của ỏng ấy xuất hiện lỗ máu lớn, máu tươi không ngừng tràn ra, rất nhanh nhuốm đỏ cả mảng lớn, trong lồ máu, quy luật quấn quanh, cho dù thân là cường giả cấp Tôn, Trần Hành Giả vẫn không thể phục hồi như cũ, ông ta đã bị thương nặng.

‘Trần Nguyên Vũ, vì sao ông… muốn giết tôi?!”, Trần Hành Giả nhìn chằm chằm Trần Nguyên Vũ, không hiếu nối tại sao, Trần Nguyên Vũ và ông ta chắc hẳn không có thù hằn gì?

“Ha ha, lão già ỏng tư chất tu luyện không tệ, có thế đạt tới cấp Tôn, đáng tiếc chí số thông minh không quá đủ dùng”, Trần Nguyên Vũ cười lạnh: ‘Thứ nhất, tạm thời tôi không có ý định giết ông. Thứ hai, chúng ta có thù oán, còn nhớ ba mươi năm trước ông đã đích thân hạ lệnh, bảo tôi đi tìm Trần Giang Lăng, đưa hân về? Tôi nói với gia tộc rằng mình không tìm thây, trên thực tế… hắn đã chết trong tay tôi”.

“Ồ, đúng rồi”.

Trần Nguyên Vũ ngừng chút rồi lại nói: “Có thế ông vẫn chưa biết, năm đó tại sao thực lực của Trần Giang Lăng đột nhiên tăng mạnh, đưa nhất mạch của các người tiến vào nòng cốt nhà họ Trần đúng chứ? Hôm nay nói cho ỏng cũng không sao, năm đó hắn có ấn ký thiên tâm, cũng là nhất mạch chúng tôi lên kế hoạch đánh hắn bị thương, hắn mới lẻ lết cơ thế không lành lặn, chạy trốn đến một

vị trí rác rưởi, sau đó lại bị tôi giết chết”.

Xái gì…”

Ánh mắt Trần Hành Giả đỏ ngầu,

Ấn ký thiên tâm, con trai của ông ấy lại là người có ấn ký thiên tâm?

Thân là ông cố, õng ấy hoàn toàn không có bất kỳ phát hiện…

Điều buồn CƯỜI nhất là,

Ban đầu ông ta còn tường rằng Trần Giang Lăng không từ mà biệt, nên phái Trần Nguyên Vũ đi tìm con?

“Đáng hận!”

Nội tâm Trần Hành Giả kêu lên đau xót,

Nếu như ỏng ấy tỉ mỉ một chút, làm sao có thế không phát hiện ra ấn ký thiên tâm?

Nếu như ông ấy đế tâm một chút, làm sao Trần Giang Lăng có thế chết oan?

“Cái chết của Trần Giang Lăng có một nửa nguyên nhân là do nhất mạch của các ông, hơn nữa chính bản thân hắn cũng không muốn công khai thân phận của ấn ký thiên tâm, ha ha…” Trần Nguyên Vũ cười nhạt: “Nhưng, hắn chết rồi cũng không sao, chắt trai của ông đã kế thừa ấn ký thiên tâm, không bao lâu nữa, hằn sẽ độ kiếp, kích hoạt nó, còn tôi phải nhân lúc đó ra tay với hân, thứ chướng ngại là ông, đương nhiên tôi phải loại trừ…”

“Ầm!”

Lời vừa dứt,

Một tòa tháp từ trên trời hạ xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK