Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Động tác của Cổ Lâm rất nhanh nhẹn, vừa gọi một cú điện thoại thì chưa đến 1 phút sau đã có 1 tỷ chuyển vào kho tài chính của tập đoàn dược Thiên Vũ.

Đây là sức mạnh của nhà họ Cổ, chẳng cần phải hỏi thăm tin tức gì từ Thiên Vũ, chỉ cần một cú điện thoại là có thể chuyển tiền qua một cách nhanh chóng, dễ dàng.

Trần Đức cũng không cảm thấy có gì lạ, một quái vật lớn như nhà họ Cổ thì dù ở ngoài đời hay trong bộ máy chính quyền cũng đều có mánh khóe thông thiên.

Đối với họ, muốn điều tra một tập đoàn hay một người thì quả thật đơn giản giống như ăn cơm, uống nước vậy.

“Cho mày 10 giây, dẫn theo Cổ Thông Thiên cút đi!”, Trần Đức lạnh lùng nói.

“Vâng, vâng!”

CỔ Lâm như trút được gánh nặng, bổ nhào đến bên cạnh Cổ Thông Thiên, cũng không đế ý đến tình trạng của hắn, trực tiếp cõng lên một chiếc xe rồi bỏ chạy.

Tốc độ cực nhanh khiến người xem chậc lưỡi.

Một khúc nhạc đệm tưởng chừng trí mạng lại bị một ngón tay của Trần Đức giải quyết một cách dễ dàng.

Đến tận giờ, đầu óc Đường Hiển Sinh vẫn quay cuồng, trống rỗng.

Đó là nhà họ Cổ đấy!

Hơn nữa, Cổ Thông Thiên còn là hội trưởng hiệp hội võ thuật Hoa Hạ…

Nhưng sao lại… sao lại bỏ chạy như một con chó thế?

Đường Hiển Sinh cảm thấy như đang nằm mơ, cực kỳ không chân thật.

Trái ngược với ông ta, những người không biết đến võ giả thì tỉnh táo lại nhanh hơn nhiều, cả đám đều cảm thấy kỳ lạ thật sự…

Cổ Thông Thiên và Cổ Lâm là đến đưa tiền sao?

“Lão Trương, chuyện tiếp theo giao cho ông”, Trần Đức vỗ vai Trương Thiên Dương, xoay người trở về hội trường.

Nơi anh đi qua, dù là ông lớn hay trùm kinh tế đều nhường ra một lối đi cho anh.

Tiêu Mạn Y, Lâm Dao, Miêu Tiểu Thanh, Hạ Thiên Tuyết cũng đi theo, riêng Tống Ngữ Yên là ở lại giải quyết hậu quả với Trương Thiên Dương.

Chẳng mấy chốc, hệ thống phát sóng trực tiếp đã được sửa xong và phát lên cả nước.

Tống Ngữ Yên lại về vị trí cũ, bắt đầu tuyên bố loại thuốc thứ ba sắp được công khai. Đương nhiên… tên của loại thuốc ấy cũng không có bị gọi là ‘Ngữ Yên’.

Mà là hy vọng!

Là tia hy vọng mang đến cho những người mắc bệnh bạch cầu!

Sau khi ba loại thuốc ấy được công bố, cả nước đều kinh ngạc.

Chưa đến một ngày đã truyền khắp thế giới, cả thế giới phấn khích, sôi trào!

Ba loại thuốc đó, dù là mặt nạ Khánh Ngôn, Thiên Vũ, hay hy vọng thì loại nào cũng có thể nói là thần dược, cứu vớt được vô số người bệnh và tính mạng của họ.

Chúng mang đến hy vọng cho hàng triệu gia đình trên thế giới.

Ngày thứ ba sau khi công bố thuốc, cố phiếu của tập đoàn dược Thiên Vũ lập tức tăng mạnh, ca khúc khải hoàn. Những người vì lời đồn đãi trên mạng mà bán đi cổ phiếu đều hối hận muốn chết.

Bên ngoài, bất kể là trên truyền hình hay mạng internet đều đưa tin mới nhất về tập đoàn dược Thiên Vũ và ba loại thuốc kia!

Còn Trần Đức, anh lại bắt đầu chìm trong tu luyện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK