Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vì vậy, đế Trần Bát Hoang đi hay giữ lại, trong tình huống này, lão không còn là người có thể quyết định.

“Môn chú, tôi lại có quan điếm khác, tôi cho rằng quan điếm của nhị trưởng lão quá thiến cận”.

Tô Tây Pha đứng dậy, không nhanh không chậm nói: “Tài năng của Trần Bát Hoang, chúng ta đều rõ như ban ngày, trong tương lai, cậu ta rất có thế sẽ trở thành kẻ mạnh một phương, vượt qua nhà họ Ưng là không phải không có khả năng, mà hiện tại lúc cậu ta còn yếu thế, tôi cảm thấy chúng ta nên đầu tư chứ không phải là trục xuất!”

“Còn nhà họ Ưng thì làm thế nào?”, Đinh Nghi hỏi ngược lại.

“Nhà họ Ưng, chầc hẳn trong khoảng thời gian ngần sẽ không đến đây”, Tô Tây Pha vô cùng tự tin: “Đã qua tám ngày kế từ trận chiến đó, nếu nhà họ

ưng thực sự muốn báo thù, thì sớm đã đến Côn Luân Hư, nhưng đến bât giờ vẫn chưa đến, tại sao chú??

Tô Tây Pha cười thần bí, từ trong tay áo lấy ra một bức mật thư: “Nguyên nhân là ở đây, mời môn chủ xem qua”.

Ngụy Vô Minh uốn cong năm ngón tay, hút phong thư vào tay mình, cùng lúc đó, Tô Tây Pha nói: “ưng Thiên Hà không trở về Vân Tiêu Giới, lúc này vẫn đang ở Côn Luân Hư, hắn ta bị thương rất nặng, e rằng ngay cả môn chủ, cũng có thể dễ dàng giết chết hân”.

Phong thư là tin tình báo của tổ chức tình báo Vô Song môn, nói là vô tình phát hiện ra dấu vết của Ưng Thiên Hà, hắn ta đang trốn trong một ngọn nủi để trị thương!

“Cho dù hiện tại hắn ta không thể trờ về, lẽ nào vĩnh viễn không trở về?”, Đinh Nghi lại tiếp tục hỏi.

“Nhị trưởng lão, nếu ông nói nhưvậy, thì tôi cũng không còn cách nào…”, Tô Tây Pha kiên định nói.

“Có điều, tôi nghĩ chúng ta không nên để Trần Bát Hoang rời đi, mà nên đầu tư vào cậu ta, lấy ra nhiều vật quý hiếm hơn nữa, bồi dưỡng cậu ta trở thành kẻ mạnh, truy cầu phú quý trong cảnh hiếm

nghèo, có lẽ đây sẽ là cơ hội giúp Vô Song môn bay cao…”

“Đại trưởng lão…”

Đinh Nghi còn muốn nói gì đó, ngoài cửa đột nhiên có một đệ tử chạy vào; “Môn chủ, bên ngoài có một cô gái nói muốn gặp người!”

“Không biết chúng ta đang bàn chuyện quan trọng sao? Bảo cỏ ta đợi!”

Ngụy Vô Minh cũng không hỏi là ai, trong đôi mắt già nua hiện lên sự thiếu kiên nhẫn, để Trần Bát Hoang đi hay ở mới là việc quan trọng nhất ở thời điểm hiện tại, chưa giải quyết được vấn đề này, lão không muốn làm bất cứ điều gì, càng không muốn gặp bất cứ ai.

“Nhưng…”

Người đệ tử suy nghĩ một lúc, vẫn nói: “Môn chủ, không phải người đã từng nói, tất cả những chuyện liên quan đến anh Trần đều phải báo cho người sao? Cô gái đó…cô ta nói đến tìm anh Trần”.

“Cái gì?”

Ngụy Vô Minh kinh ngạc nói: “Tìm Bát Hoang? Cậu châc không? cỏ ta có nói cô ta là ai không?”

Ba chữ Trần Bát Hoang vừa phát ra, giống như có ma lực, tám vị trưởng lão lập tức nhìn đến người đệ tử đó.

Ngay lập tức, cậu ta cảm thấy áp lực, thận trọng, cung kính nói: “Con chắc chân, cô ta nói đến từ gia tộc Đạm Đài ở Côn Luân Hư, là người giúp việc thân cận của Đạm Đài Nguyệt, có việc gấp muốn tìm anh Trần”.

“Đạm Đài Nguyệt?!”

Ngụy Vô Minh rất xa lạ với cái tên này, nhưng gia tộc Đạm Đài không có nhiều, cả Côn Luân Hư chỉ có một nhà.

Thực lực của gia tộc Đạm Đài có thể xem là tốt nhất trong tầm bậc trung ở Côn Luân Hư.

Cô gái giúp việc của Đạm Đài Nguyệt đến thăm hỏi Trần Bát Hoang để làm gì?

Việc liên quan đến Trần Đức, Ngụy Vô Minh không dám có chút dây dưa, chậm trề, lập tức tạm dừng cuộc họp, nói: “Mời cô ta vào đi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK