Mà Trần Đức lại dùng thực lực Ngưng Khí kỳ đỉnh phong để chống lại.
Điều này giống như kiến cắn voi, hoàn toàn không thể sánh nổi!
Có không ít người trong nhà họ Kỳ đều cười lạnh.
“Trần Bát Hoang chết chắc rồi”.
“Vẫn là còn trẻ quá, không biết cái gì là sức mạnh thật sự”.
Có người châm chọc, cười cợt, gì mà thiên tài yêu nghiệt chứ? Khi đối mặt với Kỳ Huyết Ma còn không phải chỉ có đường chết thôi à?
Nhưng mà, cùng lúc đó, một cảnh tượng đáng sợ đã xảy ra.
Cơ thể Trần Đức dùng một góc độ quỷ dị mà con người không làm được né khỏi đòn đánh của Kỳ Huyết Ma. Sau đó, bàn tay anh cũng hóa ngón tay thành kiếm, linh khí xuất thể hình thành một luồng sáng chém vào nách Kỳ Huyết Ma.
Khoảnh khắc ấy, một cảm giác nguy hiểm trí mạng chợt bao phủ trong đầu Kỳ Huyết Ma, khiến cả người lão toát mồ hôi lạnh.
Kỳ Huyết Ma hoàn toàn bị dọa sợ!
Lão hoàn toàn không hiểu chuyện gì đã xảy ra, chỉ biết khi Trần Bát Hoang hóa linh khí ra ngoài cơ thể thì lão như bị đánh trung huyệt vị, linh khí vỡ đê, tán loạn ra xung quanh.
Một chiêu nhìn như nhẹ nhàng, không chút sức, chẳng thể khiến Kỳ Huyết Ma lay động của Trần Bát Hoang lại đánh tan linh khí của lão.
Không… không… không thể nào! Kỳ Huyết Ma không thể nào tưởng tượng nổi, sao lớp phòng ngự của mình lại bị một sức mạnh nhỏ bé như vậy đánh tan chứ?
Ngay khi Kỳ Huyết Ma đang suy nghĩ thì linh khí, sức mạnh của lão vừa đứt gãy, Trần Đức đã giơ nắm tay lên đấm thẳng vào năm ngón tay lão.
“Rắc!”
Phút chốc, cánh tay lão đã gãy nát, bắn ra một đống máu loẵng, cơn đau thấu tim chợt truyền đến, cơ thể Kỳ Huyết Ma không khỏi bay ngược ra ngoài.
Cánh tay kia của lão đã biến mất!
Trực tiếp bị một quyền của Trần Bát Hoang đánh thành thịt vụn!
Máu tươi chảy ròng, kéo dài không ngớt, rơi vãi trên không trung, trông cực kỳ đáng sợ!
Mà dòng máu ấy cũng không đỏ như bình thường, mà còn lẫn chút màu đen!
Trong mùi máu tanh, còn có một mùi hôi thối!
Khi Kỳ Huyết Ma rớt xuống, trong người lão chợt truyền đến một cơn đau đớn khủng bố như a xít sunfuric đang ăn mòn khắp cơ thể.
“Không… không thể nào!”
Kỳ Huyết Ma hoàn toàn không có tâm trạng để cảm nhận cánh tay bị gãy kia, cơn đau trong người đã bao phủ mỗi một sợi dây thần kinh của lão. Hai má già cả của lão không ngừng run rẩy, mặt nổi gân xanh như có một con rắn nhỏ đang bò bên trên, trông cực kỳ đáng sợ.
Tiếng hét bén nhọn đầy chói tai phát ra từ trong cố họng Kỳ Huyết Ma, một người có thân phận và thực lực mạnh mẽ như lão, giờ lại giống như một con chó, lăn lộn trên mặt đất.
Giờ phút này, cuối cùng lão cũng hiểu được, một chiêu nhẹ nhàng kia của Trần Đức cũng không phải yếu ớt chẳng có chút sức nào, hay đang tìm chết, mà là thật sự muốn mạng lão!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK