Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ba năm trước, vị giáo viên hướng dẵn quan tâm anh ta đã chết!

Từ đó về sau, anh ta bị ghét bỏ khinh bỉ ở khắp nơi trong học viện Thánh Phong, không có một chút tiến bộ, chỉ dựa vào nhận một vài chuyện vặt ở ngoại viện nên mới có thể tiếp tục ở lại học viện Thánh Phong.

Thiên phú của anh ta có thế nói… cũng chỉ miễn cưỡng vượt qua người mới tới, Âu Dã Tư Linh còn mạnh hơn so với anh ta.

Quả thật anh ta không có cách nào chịu đựng được nhiệt độ siêu cao siêu cường bên trong suối Thiên Hỏa.

“Aiz, tôi ra ngoại giới xem sao…”

Từ Phong thở dài, sau khi chào hỏi hai vị giáo viên hướng dẫn, anh ta đi về phía sông Thiên Hỏa.

Rất nhanh, chỉ khoảng bảy tám phút anh ta đã quay về.

Trong mắt tràn đầy mất mát và hối hận.

Bẽn trong suối Thiên Hỏa quả thật không có bóng dáng cúa Trần Đức, anh ta gọi mấy tiếng, cũng không có bất kỳ ai đáp lại.

“Quay về đi, đừng chờ ớ đây nữa, nhìn cậu lại thấy bực, mất mặt học viện Thánh Phong chúng ta

quá”, giáo viên hướng dẫn Trương phất tay.

Từ Phong không trả lời câu hỏi của ông ta,

Anh cúi đầu, xoay người rời đi.

Toàn bộ thản thể đều run rẩy.

Anh ta và Trần Bát Hoang cũng chỉ là cùng ăn một bữa cơm giao tình, nhưng từ khỉ tiến học viện Thánh Phong, Trần Bát Hoang là người duy nhất sau khi biết thản phận và hoàn cảnh của anh ta mà không chán ghét anh ta.

Vốn dĩ anh ta muốn làm bạn với Trần Bát Hoang.

“Sư đệ Bát Hoang, thật xin lồi, thật xin lỗi!”, hốc mát Từ Phong đỏ bừng, trong lòng đau buồn rời khỏi suối Thiên Hỏa.

Sau đó

Anh ta đi đến một ký túc xá khác,

Chổ ớ của Âu Dã Tư Linh!

Trong sân, Âu Dã Tư Linh đang luyện kiếm, trong tay cầm một quyển sách cố, chính lè võ kỹ địa giai cao cấp Lục trướng lão tặng cho, kiếm Hàn Băng!

Khi thân kiếm bơi đến, rõ ràng có thế nhìn thấy từng đường khí lạnh trong không trung giống như tơ nhện, kiếm trong tay cô ta bơi lơ lửng!

Cô ta không ngừng lặp lại một chiêu, nửa ngày đã luyện được hơn mười ngàn lần!

Chiêu thứ nhất của kiếm Hàn Băng xem như cô ta đã nắm được một chút.

“Sư huynh Từ, có chuyện gì không?”, Âu Dã Tư Linh nhìn thấy Từ Phong, cô ta liền dừng luyện kiếm.

“Sư muội Tư Linh, cái đó…”, vốn dĩ Từ Phong muốn nói cho Ầu Dã Tư Linh chuyện của Trần Đức, nhưng sau khi nhìn thấy cô ta, Từ Phong lại không đành lòng!

Mọi người đều biết Trần Đức là chồng của cô ta!

Ngày đầu tiên đến đây, không chỉ bị tất cả trướng lão đá kích, còn mất đi người thương, Từ Phong lo lâng cô ta không thể nào chịu đựng được.

Lời đến khóe miệng, Từ Phong nói: “Cái đó… tôi đến để nói cho cỏ biết, buổi sáng ngày mai ngoại viện có một giáo viên hướng dẫn luyện kiếm đến giáng bài, cô có thế đi nghe một chút, có lẽ sẽ giúp đỡ được cho cô”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK