Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cũng chắng trách anh chỉ mới lĩnh ngộ được chút da lông, đã có thể dần xuất ra quy tẳc trật tự thiên địa, cũng chỉ có dùng đến trật tự thiên địa, nghịch chuyển càn khôn thì mới tạo ra hiệu quả kinh người như thế thôi nhỉ?

Một chiêu này, e là công pháp nhét tận đáy hòm của Cổ Lục Đạo.

“Đáng tiếc, tiến độ quá chậm, nếu có thế nhanh hơn một chút thì tốt quá”, Trần Đức bất đắc dĩ thở

dài.

Cùng lúc đó.

Trong học viện Thánh Phong, trên một đỉnh núi, bên trong Cố Điện, hình ảnh trong kết giới dưới vực sâu đang hiện lẻn rất rõ ràng giữa hư không.

Trước hình ảnh đó lè Cố Lục Đạo với vẻ mặt hoảng sợ, rung động và cạn lời. Người bình tĩnh như ông ta cũng phải lảo đảo, suýt chút nữa ngã sấp mặt:

“Thằng nhóc này còn chưa thỏa mãn nữa hả? Nửa tháng, trước đó khi sư tôn truyền cho mình Lục Đạo Luân Hồi, mình còn phải mất tận ba năm mới đụng tới tí da lông!”

Trần Bát Hoang thật sự khiến ông ta phải giật mình.

“Đế sư tôn thả Địa Long Thú ra dạy cho con một bài học”, Cố Lục Đảo khẽ hất tay vào hư không.

Bỗng nhiễn, đầu ngón tay ông ta xuất hiện một chú ấn, nó trực tiếp phá tan hư không xông vào.

Ngay sau đó.

CỐ Lục Đảo vung tay lên, hình ánh không gian biến mất, ông ta không muốn xem tiếp nữa, ở đó

xem nữa chắc ông ta hâm mộ chết mất. Cùng lúc đó.

Bên trong vực sâu, Trân Đức vừa nuốt mấy viên đan dược, tiếp tục tôi luyện thần thức đột nhiên nghe thấy tiếng ầm ầm chấn động, anh mở to mắt!

Khi anh vừa mớ mắt ra.

Trước mặt anh đã xuất hiện động tĩnh ầm ầm, đất trời rung động, cây cối nghiêng ngà, như thể trong lòng đất đang có một con thú lớn xoay người vậy.

“Linh thú Thần Tôn đỉnh phong đó ìTé Trần Đức mở thần thức, lập tức cảm nhận được một hơi thớ mạnh mẽ điên cuồng đang đến gần, anh tung người, mạnh mẽ nhảy lên.

Sau khi anh tung người lên cao thì mặt đất chố anh vừa đứng bồng nhiên nứt toác ra, đá vụn lăn vòng, một cơ thế khổng lồ như núi nhô lên.

“Gào!”

Cùng với tiếng gào rống đó là trời long đất lở, thiên địa biến sẳc.

Gốc cây cao trám mét, cổ thụ vài trăm mét ầm ầm nốtung.

Bán kính mấy trăm mét trực tiếp biến thành bình địa!

Dù lè hoa cỏ cây cối hay cúng cỏi như đá tảng cũng hóa thành bột mịn, chẳng sót lại chút gì.

“Mẹ!”, Trần Đức trợn mắt há hốc miệng, nhìn sinh vật bất thình lình xuất hiện, không nhịn được chửi tục.

Thứ nhất, tất nhiên động tĩnh là do nó tạo ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK