Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đây đã là ngày thứ năm Trần Đức đến hang Vạn Lôi, ngày hôm nay, cuối cùng anh cũng mở mắt, trong mắt hiện lên sự phấn khích!

Sự phấn khích mãnh liệt chưa từng có!

Giọt tinh huyết kia, cuối cùng cũng không khuấy động nữa, không khiến anh bị thương nữa!

Không chỉ vậy, sức mạnh chữa trị đáng sợ trong tinh huyết còn đang nuôi dưỡng và sửa chữa phục hồi những tổn thương bên trong cơ thế anh!

Thương tích trong ba ngày qua, dưới sự sửa chữa phục hồi của nó, kinh mạch, lục phủ ngũ tạng và mọi tế bào thần kinh, trong vòng chưa đầy nửa giờ, đã hoàn toàn khỏe mạnh và khôi phục lại như cũ!

Hoàn toàn không nhìn ra anh đã từng bị thương!

“Nhóc Trần, chúc mừng nhé…”, Linh Lung thực lòng cảm thấy vui mừng hay anh, bước đầu tiên này đã thành công hơn một nửa rồi!

Đồng thời, cô ta cũng thực lòng kính phục Trần Đức, anh thật sự đã trường thành rồi!

Còn nhớ lần đầu tiên bọn họ gặp nhau, khi Trần Đức nhìn thấy Linh Lung, anh còn tưởng là quỷr rất hoảng sợ.

Bảy giờ, sự trưởng thành của anh đã rất rõ ràng, sự trưởng thành này không đơn giản chỉ là về cảnh giới hay thực lực mà là tất cả mọi khía cạnh, bao gồm kiến thức, tính tình…

Linh Lung biết rõ, nếu đổi lại là cô ta thì e là tuyệt đối không thể chịu đựng được sự đau đớn của giọt tinh huyết đó, sẽ lựa chọn từ bỏ.

Nhưng Trần Đức lại có thể chống đỡ được!

Chỉ riêng nghị lực này thôi cũng đủ để đá bay chín mươi chín phần trăm số võ giả.

“Bước tiếp theo là triệt để luyện hóa nó trở thành một phân bộ phận trong huyết mạch của tôi”, Trân Đức thở phào nhẹ nhõm, bước khó khăn nhất cuối cùng cũng đã hoàn thành, kế tiếp chỉ cần kiên trì thêm một chút thời gian là có thế nước chảy thành sông rồi.

Tất nhiên, khoảng thời gian này không hề ngẳn, muốn thực sự luyện hóa nó trở thành của mình cũng không phải là chuyện một sớm một chiều là xong.

ở bên trong hang Vạn Lôi, Trần Đức lại nhắm mầt lại. Cùng lúc đór ở ngoại viện, trong rừng Thạch Kiếm đột nhiên vang lên tiếng nố động trời, giống như có động đất, chấn động địa cầu.

“Bùm bùm bùm!”

Sau đó, vô số kiếm ý thi nhau phóng lên trời, còn trong rừng Thạch Kiếm, những tảng đá trông giống như những thanh trường kiếm bay vút lên trời.

Kiếm ý u ám lạnh như băng cùng với chấn động dữ dội giống như bị nước biến tràn ngập, dập dờn gọn sóng.

Sức mạnh đó đã chấn động toàn ngoại viện.

Kiếm trong tay của vô số người luyện kiếm lúc này đã hoàn toàn mất kiếm soát, lao ra khỏi vỏ, bay thẳng lẽn tận trời mây, tập trung về hướng rừng Thạch Kiếm.

“Đệt, kiếm của tôi, chạy rồi?“

“Không phải tôi đang nầm mơ đấy chứ? Bảo bối, đợi đã!”

“Chuyện gì đang xảy ra vậy, tại sao lại có kiếm ý dữ dội như vậy?”

ti tí

Ngoại viện, lúc này tất cả đệ tử và giáo viên hướng dẫn đều giật mình hoảng hốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK