Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Mười ngày sau, nếu không có thần dược giúp đỡ thì khó bảo toàn tính mạng”, giọng nói của Hiên Viên Dị trầm thấp, hiến nhiên trong lòng không tốt lắm.

Trần Đức lại một lần nữa hỏi: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, lúc tôi tạm biệt ông ấy, không phải còn một tháng thọ nguyên sao?”

Lần này,

Hiên Viẽn Dị lại im lặng.

Trần Đức cứ liên tục hỏi, rốt cuộc anh ta đã nóỉ ra chân tướng.

“Tổ Vương vì quay về thực lực đỉnh phong, vì bảo vệ anh, báo đáp ơn cứu mạng, ai ngờ cơ thể và nguyên thần đều đã gần sát tuối xế chiều, xảy ra vấn đề, không những chẳng thế khôi phục, ngược lại thần hồn không rõ, đã ở trong trạng thái bất tỉnh, chỉ có thế ngâm trong ao thần hỗn độn dưới thành Hiên Viên, vậy mới duy trì được tính mạng”.

“Ao thần hỗn độn?”

“ừ, một vùng đất bí mật của tộc tôi, trong đó ẩn chứa nguyên khí hổn độn, cho dù như vậy cũng khó mà kéo dài tính mạng”, Hiên Viẻn DỊ có chút than khóc, đồng thời cũng ghen ghét căm hận Trần Đức: “ông ấy làm tất cả nhưng điều này đều là vì anh, trước khỉ hôn mê lại không cho chúng tôi nói với anh, nói tộc Hiên Viên cố gắng hết toàn lực cũng phải bảo vệ cho anh đột phá”.

Trần Đức ngây ra, hồi lảu không nói.

Không ngờ Hiên Viẻn Anh Hùng rơi vào tình cảnh này lại là vì anh.

“Trần Bát Hoang, anh có biết Nam Hạ Châu có bao nhiêu người muốn lấy mạng Tố Vương? Tinh trạng này của Tổ Vương rất có khả năng sẽ dẫn đến chuyện cường giả tru diệt, rất nhiều người không hy vọng ỏng ấy sổng tiếp, chúng tôi phải mờ lại đại trận Hiên Viên Lục Tiên”, Hiên Viên Dị nói nghiêm túc, thậm chí có vài phần thù địch.

Trần Đức không trách anh ta, có thể hiểu được, Hiên Viên Anh Hùng chính là tín ngưỡng của tộc Hiên Viên,

Hỏm nay,

Ông ta lại đánh cược tính mạng vì một người ngoài.

Nếu đổi lại là anh, chỉ sợ mình không tốt như Hiên Viên Dị.

Chỉ có điều,

Bây giờ nói nhiều vô ích, quan trọng nhất vần là kéo dài tính mạng cho Hiên Viên Anh Hùng.

“Cách duy nhất có thể giúp tiền bối Hiên Viên, e rằng chỉ có quả Âm Chi”.

Trong lòng Trần Đức thầm nói, trên người không có đồ gì tốt, duy chỉ có quả Âm Chi được xem như thần dược.

Vốn dĩ,

Định đế lại cho Tiếu Y.

Nhưng tình hình trước mặt chỉ có thế mượn dùng một quả, về sau nghĩ cách khác bồi thường Tiếu Y.

Nhưng,

Một quả Âm Chi Trần Đức vằn lo lắng tác dụng có hạn, vậy nên anh chuẩn bị lại tìm chí bảo.

Dứt khoát,

Còn có mười ngày.

Mười ngày này Trần Đức quay về thành Phong Vân, sau khi cải trang, lại một lần nữa dạo khắp thị trường các cố Nguyên lớn, liên tục ra tay, không ngừng cắt được nhiều trân bảo dược liệu, thủ đoạn nhanh chuấn lợi hại, thậm chí một vài thị trường Cố Nguyên vừa nhìn thấy anh đều muổn đóng cửa.

Anh thu hoạch được vô cùng phong phú, thị trường Cố Nguyên giống như máy ATM của anh, chưa từng thua thiệt.

Đến mức có rất nhiều người đế ý đến anh,

Trong mấy ngày, Trần Đức đã chém giết năm người có ý đồ gây rối với mình.

“Lần này hình như gặp phải một người khó giải quyết”, Trần Đức vừa ra khỏi một thị trường Cố Nguyên thì phát hiện lại có người đi theo, khác với người trước kia, người lần này rất mạnh, nếu không phải lão Yêu Hoàng nhắc nhở, anh cũng không phát hiện ra.

Đi tới một nơi người thưa thớt, Trần Đức dừng chân, quay đầu nói: “Ê anh bạn, cũng đến rồi sao không hiện thân?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK