Cơ thể đã không có một chút khí tức sinh mạng
nào!
“Hô!”
Ly hỏa sôi trào, cuốn thi thể của ba người đi.
Trong phút chốc,
Ba người cùng hóa thành bụi mù, tan thành mây khói!
Rồi sau đó,
Ngọn lửa biến mất, trời đất khôi phục vẻ tĩnh lặng.
Các võ giả xung quanh sân đấu võ đều nhìn Trần Đức còn sót lại đứng một mình trên đài, không nhúc nhích, cơ thể cứng lại, ai nấy cũng hoàn toàn sững sở, không nhịn được nuốt nước miếng!___________
Mẹ nó!
ĐM, xảy ra cái gì vậy?!
Vừa nãy, đó… đó là công kích thần thức sao?
Đầu đám người sắp nố tung rồi,
Trần Bát Hoang, sao… sao biết công kích thần thức!?
Không phải anh là một võ giả sao?
Võ giá là gì? Chính là võ giâ lấy thế thuật, linh khí hoặc lấy binh khí là chính, chủ yếu liên quan đến phương thức công kích và khí tức linh khí.
Mà ngoại trừ võ giả, còn có một loại tên là tu hồn, chủ yếu lấy tu thần thức làm chủ!
Hai loại này thông thường không thể đứng cùng nhau.
Luôn có một hạng mạnh, một hạng yếu!
Nhưng… nhưng hồn lực của Trần Bát Hoang hiện ra đã vượt xa ba người Đồ Điền!
Nói cách khác,
Anh không chỉ giỏi tu võ, còn là một tu hồn cực kỳ siêu phàm!
Các võ giả ngoại viện vốn đã bị chấn động đến tê dại bởi những gì Trần Bát Hoang mang lại, phải quen mới đúng,
Nhung mỗi lần Trần Bát Hoang ra tay đều sẽ náy sinh tam quan mới, khiến bọn họ chết lặng, làm sao mà quen được?
Không chỉ là các đệ tử, bao gồm cả giáo viên hướng dẫn, trưởng lão, còn có cả sáu vị viện trưởng, ai cũng không biết phải nói gì.
Đặc biệt là Cố Lục Đạo, thân là tu hồn, ông ta biết rõ một khi đã chọn tu hồn thì hồi lâu sau sẽ thật sự không để ý tới tu võ nữa,
Vậy mà cái tên biến thái Trần Bát Hoang này cùng tu hồn võ!
Còn… đánh tan tác, nuốt trọn thần thức cúa ba người ưng Tuyệt Võ, Đồ Điền và Thường Khải Lâm!