Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phía sau cánh cửa rất nhanh đã truyền tới một giọng nói, sau đó một người phụ nữ tầm hai mươi bảy hai tám tuổi mở cửa từ bên trong, nhìn hai người Trần Đức bằng ánh mắt nghi hoặc: “Các người là ai?”

“Chào cô, xin hỏi đây có phải là nhà của dì Trương, Trương Ngọc Tiên không?”, Miêu Tiểu Thanh mỉm cười lễ phép hỏi.

“Đúng”, người phụ nữ nghe thấy ba chữ Trương Ngọc Tiên này liền thận trọng đánh giá hai người Trân Đức một lượt rồi hỏi: “Hai người tìm bà ấy có chuyện gì?”

“Có vài việc cần làm, thuận tiện tới thăm dì ấy một lát”, Miêu Tiểu Thanh cười đáp: “Vị này là Trần Bát Hoang, thuở nhỏ từng được chú Hà săn sóc lớn lên, mười năm nay vẫn luôn bôn ba ở bên ngoài, hiện tại trở lại quê nhà, biết tin chú Hà đã qua đời nên đặc biệt đến đây gặp mặt dì Trương, không biết cô là gì của dì Trương…”

“À”, người phụ nữ vẫn không có ý mời hai người họ vào nhà, chỉ nhàn nhạt đáp: “Tôi là con dâu của bà ấy, đồ đạc để vào trong này, nếu muốn tìm bà ấy thì lên sân thượng”.

Vừa nói, cô ta vừa nhận lấy đồ từ tay Trần Đức và Miêu Tiếu Thanh, không đợi hai người đáp lời đã đóng sập cửa lại.

Trần Đức cùng Miêu Tiểu Thanh bốn mắt nhìn nhau, trong lòng tràn ngập ngờ vực.

Sân thượng?

Nhập mật khẩu: 1234

vào trang web лhayho. com mới nhập mật khẩu được bạn nhé!

Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

Nội dung khóa Vui lòng liên hệ tại đây để lấy password! input.datnhap{background-image: url(https://Tamlinh247.com/wp-content/plugins/dat-pass/inc/lock.svg) !important;background-position: 8px !important;background-size: 18px !important;background-repeat: no-repeat !important;}

Bà run rẩy thức dậy từ trên chiếc giường, lục tìm thứ gì đó từ trong hộp thuốc, một lúc sau mới tìm được mấy lọ thuốc rồi đổ ra vài viên, rót một ly nước sôi, bắt đầu uống.

Hoàn toàn không chú ý tới hai người Trần Đức đang đứng ở cửa.

Cả hai lúc này không hé nửa câu, trầm lặng, khó chịu, tâm tình phức tạp.

Đặc biệt là Trần Đức.

Anh không ngờ rằng dì Trương, người từ nhỏ vẫn luôn yêu thích, đối xử tốt với bản thân lại thực sự sống ở đây!

Môi trường của nơi này quá tệ!

Túp lều gỗ đơn sơ ấy vào những ngày im trời còn có thể ở được, nếu mưa gió chắc chắn sẽ bị sũng nước ẩm ướt, hầu như không còn chỗ nào để ẩn núp.

Toàn bộ không gian được bao trùm trong một mùi hôi thoang thoảng khó ngửi, mùi hôi này không phải do không muốn sạch sẽ cùng không giữ vệ sinh hình thành lên mà hoàn toàn do nước mưa đọng lại tạo thành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK