Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CỔ nguyên ở đây quá đắt, thanh niên bình thường không mua nổi, nhưng cổ nguyên ở đây thường xuyên mở ra được đồ tốt, trong đó không thiếu thiên tài địa bảo kéo dài tuổi thọ và công pháp thần thông, võ kỹ. Vì vậy, thườnThiê”u hút những người có mạng sống sắp đi đến cuối con đường đến đây đánh cược!

Đánh cược cơ duyên đột phá, hoặc là đánh cược có thể có được dược liệu, bảo vật tăng tuổi thọ!

Thiên Tự Các rất cao cấp, trên kệ bày các loại cổ nguyên khác nhau.

Có viên cái to đến cao mấy trăm mét, có viên nhỏ bằng nắm đấm trẻ con, rực rỡ đủ loại.

“Bạn nhỏ, cậu cũng đến đây mở cổ nguyên à?”. Trần Đức đang dạo một lượt, một ông lão đi đến, tươi cười nói.

“ừm, xem qua một chút”, Trần Đức ôm Tiểu Y, chậm rãi nói: “Đạo hữu có chỉ giáo gì không?”

“Ha ha, không nói được là chỉ giáo, tôi chỉ muốn khuyên cậu, thấy cậu còn ít tuổi, cổ nguyên ở đây đều có giá rất cao, không nên dễ dàng xuống tay, mấy ông lão chúng tôi thường ở cổ nguyên, có đủ các thủ pháp, võ kỹ quan sát cảm nhận cổ nguyên”.

ông lão tên là Hồn Châu, rất thân thiện, chân thành khuyên nhủ, ông ta cũng là một trong nhiều người mua cổ nguyên, hàng năm tìm kiếm phương pháp đột phá ở Thiên Tự Các, thọ nguyên chỉ còn ba năm.

“Nhưng những võ kỹ thần thông này còn phải dựa theo tìm hiểu tổng kết quanh năm suốt tháng với cổ nguyên mới có thể sử dụng. Thấy cậu trẻ như vậy, vẫn không nên đến Thiên Tự Các xuống tay thì tốt hơn, có thể ra bên ngoài xem sao”.

“Cảm ơn đạo hữu nhắc nhớ, nhưng tôi vẫn muốn xem thêm một chút”, Trần Đức cười nói.

“Cũng được, mở rộng kiến thức cũng rất tốt”, lão Hồn Châu cười gật đầu: “Cổ nguyên ấy à, cũng là một môn học vấn vô cùng thâm sâu, còn có thế lực chuyên nghiên cứu nó, kiếm cổ nguyên trong dãy núi, tìm được cổ nguyên, lại thông qua phương pháp phán đoán bên trong có phải có đồ tốt không”.

“Y a”.

Đi đến trước một viên cổ nguyên, Tiểu Y đột nhiên kêu một tiếng, nhưng có người ngoài ở đó, nó cũng không hành động nhiều.

Nhưng Trần Đức hiểu.

Nhìn viên cổ nguyên đó một cái, bề ngoài cổ nguyên có màu vàng kim, hình bầu dục, nhìn tổng thể hơi giống quả xoài.

Thông qua con mắt xuyên thấu, Trần Đức có thế nhìn thấy xung quanh cổ nguyên hình quả xoài cỏ không ít pháp tắc vờn quanh, từ trên xuống dưới, tổng cộng có hai ba mươi vòng, vốn không nhìn rõ bên trong có gì.

Trần Đức dừng trước cổ nguyên hình quả xoài, ngắm trái ngắm phải, cũng không nhìn ra điểm tốt gì, hay chỗ không tốt nào.

Nhưng giá của nó rất đắt, ba trăm ngàn cân nguyên thạch thượng phẩm!

Cái giá đó thực sự khiến Trần Đức kinh sợ.

Nhưng ngược lại, ở Thiên Tự Các, cái giá này đã rất rẻ rồi.

“Tiểu hữu nhìn trúng viên cổ nguyên này à?”, Hồn Châu cười thản nhiên nói: “Viên cổ nguyên này đã được bày ở đây hơn nửa năm rồi, bằng mắt thường có thể thấy, nhìn bề ngoài, nó tương đối tốt, nhưng… kiến nghị tiểu hữu đừng xuống tay”.

“Tại sao?”, Trần Đức hỏi, rõ ràng anh thấy hai mắt Tiếu Y sáng lên, Hồn Châu lại bảo anh đừng mua?

“Thứ quá cao thâm, có lẽ tiểu hữu cũng không hiểu, nói đơn giản vậy”, Hồn Châu vui vẻ giải thích cho Trần Đức: “Những viên đá tốt thực sự ở Thiên Tự Các này, vừa được chuyển về đã được người khác mua mất, mở ngay tại chỗ, còn hơi kém một chút, sẽ bày ba bốn tháng, mà viên cổ nguyên này, đã ở đây nửa năm, nghĩ cũng biết rồi”.

“Vậy sao?”

Trần Đức không tỏ thái độ gì trước lời của Hồn Châu: “Có lẽ nó thực sự là viên đá tốt, không ai phát hiện ra thì sao?”

“Ha ha, khả năng đó rất thấp”, Hồn Châu lắc đầu: “Người có thể đến đây ngắm hàng, đâu có ai không phải là cao thủ về mặt này, tỷ lệ đồ tốt không được phát hiện ra cực thấp”.

“Thực ra nếu tiếu hữu thực sự muốn mua, có thế đợi thêm, cậu rất may mắn, còn một canh giờ nữa, Thiên Tự Các sẽ chuyển về một lô cổ nguyên mới, đến lúc đó, cậu có thế chọn ra vài viên trong số đó, xác xuất đào ra đồ tốt của cổ nguyên đó nhiều hon cổ nguyên hình quả xoài này nhiều”.

“Cảm ơn tiền bối chỉ giáo, nhưng tôi vẫn muốn mua cổ nguyên hình quả xoài này để luyện tay trước”, Trần Đức cầm thạch nguyên lên, và trả ba trăm ngàn cân nguyên thạch thượng phẩm.

“Cậu nhóc, cậu đang tặng tiền cho Thiên Tự Các đấy, ha ha”, lại có một ông lão nhìn thấy Trần Đức mua cổ nguyên hình quả xoài, cười lắc đầu.

“Chắc… chắc cậu là người mới đến phải không? Không biết nó được đặt ở đây nửa năm rồi à?”

“Cậu thanh niên, cậu mua nó sẽ thiệt chắc rồi”.

“Lại một kẻ ngốc tham rẻ”.

Rất nhiều nhân vật lão bối chú ý đến Trần Đức mua cổ nguyên hình quả xoài, đều cảm thấy anh là tên ngốc, tất cả những người hiểu về cổ nguyên, hay thường xuyên ở Thiên Tự Các này đều không ngốc đến mức mua cổ nguyên

hình quả xoài đó, mua nó đồng nghĩa với việc tặng người ta tiền, chẳng phải sao?

“Lỡ như có thể mở ra đồ tốt thì sao?”

Trần Đức không nói nhiều thêm, anh tin Tiểu Y.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK