Tran 00*0 gat d’au, lap tdc mo doi mat Ngir Thu len, thj lire bong choc tang caof vira tim kiem xem Thien Cung co gi dac biet, mat khac lai tim con Long Virong da tien vao noi nay.
Van d’e la…
Thien Cung that sir qua rong I6n, ban kinh khong biet may ngan dam, cir nhir mot the gidi doc lap vay, anh chang the tim thay diroc gi ca.
“Bi bo, bi bo!”
Con thu tuyet tr^ng cu* keu tcri goi lui triroc mat Tran Dire, het sire sinh dong, no trach moc Tran Dire vai tieng, sau do cirthe chay ve phia trirdc vai birdc, lai quay sang nhin ve phia Tran Dire.
“Nhoc con, nhoc dang goi anh di theo ay ha?”
Trần Đức hỏi.
“Yy”.
Con thú nhỏ gật đầu, sau đó nó trực tiếp lao đi, tốc độ rất nhanh, bốn cái chân nhỏ xíu tạo thành một vệt thật dài, như đang thi triến võ kỹ gì đó.
“Nhóc con này lai lịch bất phàm nha, nhóc Trần, nếu nó sẵn sàng theo anh thì cứ cho nó đi cùng”.
Sau cánh cống cung điện là một hành lang rất dài, Trần Đức từng bước đi tới, toàn bộ hành lang chỉ có tiếng bước chân của anh. Hành lang rất dài, hai bên là vách tường được khắc những hình thù và nét vẽ kỳ lạ, trông người không ra người mà thú cũng không ra thú.
“Cẩn thận một chút, những hình vẽ đó có thể thôi miên được đấy”.
Bẽn trong thức hải, Linh Lung lại nhắc nhở.
“ừm”.
Trần Đức cẩn thận di chuyển về phía trước, một hai giờ sau, rốt cuộc cũng đi đến cuối hành lang!
Nơi này là một hồ nước!
Một hồ nước rất lớn!
Nhưng…
Quan trọng nhất là trong hồ không có nước! Mà chỉ chứa nguyên khí!
Nguyên khí nồng đậm!
SỐ nguyên khí đó đều ngưng tụ lại thành nước, thành dạng chất lỏng!
Nhưng…
Cũng là tốc độ đó.
Con thú nhỏ vẫn vác Trần Đức đi thêm ba giờ nữa, khoảng ba tiếng sau, con thú nhỏ cũng dừng lại, Trần Đức chỉ cảm thấy tiếng gào thét bên tai giám xuống!
Cùng lúc đó…
Anh trông thấy một tòa cung khuyết!
Đúng.
Chính là cung khuyết!
Cung khuyết là gì?
Nó không giác gì Viên Minh Viên từng bị đốt cháy ở địa cầu, được tạo thành từ những cung điện lớn nhỏ, mà chính giữa những cung điện đó, chính là một vương cung xa hoa tráng lệ nhất, cao nhất, lộng lẫy nhất!
Tất nhiên…
Thiên Cung cũng chỉ là cách gọi của Trần Đức, trên thực tế, cung khuyết trước mặt không biết còn to hơn Thiên Cung bao nhiêu lần, Trần Đức đứng trước mặt nó trở nên nhỏ bé và tầm thường, chỉ có thế ƯỚC ao ngưỡng mộ.
Quan trọng nhất là, cung khuyết này khác với Thiên Cung rách nát kia, nó… Nó vẫn còn nguyên vẹn, không tổn hao gì, hay có thế nói là thứ duy nhất mà năm tháng đế lại trên người nó chỉ có hơi thở thái cổ kia mà thôi.
Dù Linh Lung có kiến thức vô cùng rộng rãi cũng ngơ ngác.