Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Loại sát ý này mạnh đến mức khiến người ta lóa mắt, lập tức khuếch tán ra, giống như chúa tế trời đất, ý niệm đáng sợ vang lên trong tâm thần mỗi người.

‘Thần binh của tông chủ đời thứ nhất đã hoàn toàn thức tỉnh, năm đó tông chủ đời thứ nhất bỏ mạng, ông ta đã rót thần thức cuối cùng vào trong, không chỉ có mình ông ta, vô số cường giả Bát Nguyên Tông trước khi chết cũng dùng thần thức đế nuôi dưỡng, nhờ bồi dưỡng của cường giả hết đời này đến đời khác, mấy chục ngàn năm qua, đây là lần đầu tiên nó tỉnh lại!!!”

Một trường lão của Bát Nguyên Tông chấn động, kích động đến mức kêu lên: “Có thế nhìn thấy binh khí cố tỉnh lại, cuộc đời này thế là đủ rồi!”

“Ầm!”

“Ầm!”

“Ầm!”

Khi yển nguyệt đao cổ thức tỉnh, nước biển xung quanh dâng lên độ cao ngàn trượng, không gian rung chuyển, ngọn núi phía xa cũng không chịu

nối cũng đang sụp đổ; bắn tung tóe.

Nam Cung Trần quơ múa yến nguyệt đao, nhìn qua đã dùng tương đối hết sức, khóe miệng cũng tràn máu, dốc hết sức bổ về phía trước.

“Soạt!”

Thần quang chói lọi, chiếu sáng trời mây, đối mặt với loại binh khí này, Trần Đức không hề sợ, Tự Tại Thần Ma Công đong đưa, quyền như thái sơn, chuyến động ầm ầm, lên về phía trước đụng nhau với binh khí cổ.

Trong nháy mắt đánh tới, Thần Ma Công mang theo Hổn Độn Tử Kim Lôi và ly hỏa, mở toang đại hợp, như sát thần Tu La, mỗi một lần công kích cũng dùng hết toàn lực. Nam Cung trần cũng không hề yếu, duy trì thần lực, máu tươi đốt cháy, lại có thêm yến nguyệt đao, đối mặt với Thần Ma Công, không hề rơi vào thế yếu.

“Ầm!”

“Rào rào!”

Chiến đấu giữa hai người quá mãnh liệt, núi cao rung chuyến, sụp đố, biển lớn cuồn cuộn, đập vỗ liên tục.

Trời xanh cũng bị chọc thành từng lồ thủng,

giống như cái động đen trôi lơ lửng trên trời cao, tiếng nổ vang lên ầm ầm không dứt bên tai.

Một vài tu sĩ hơi yếu cũng không nhìn thấy rõ chiến đấu giữa hai người, chỉ có thể dùng một vài phương pháp đặc thù, vừa chấn động lại kinh hãi.

Nơi hai người từng chiến đấu, trời đất không còn, nước biển bị bốc hơi khô khốc, tất cả đều bị thần mang chôn vui, gần như vùng đất đều hỏn loạn.

“Ầm ầm!”

Đối mặt với Nam Cung Trần, Trần Đức vận dụng toàn lực, nhưng vân có chút rơi vào thế hạ phong.

“Xuy!’

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK