Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thần? Thần là thứ gì? Thần là có thể ngang ngược? Hôm nay điện Trấn Thần của tôi phải trấn áp Thần!”

Áo Trần Đức tung bay, sợi tóc điên cuồng như thác nước, sừng sững giữa trời cao, đối mặt với ba vị Thần, hồn nhiên không sợ hãi, điều khiến bốn sức mạnh vĩ đại nhấn chìm ba vị Thần.

“Mẹ kiếp, hẳn điên rồi sao, dám ra tay với Thần?”

“Thằng nhóc này ngông cuồng quá mức rồi…”

“Cũng tốt, cứ như vậy chúng ta có thế tìm cơ hội ra tay với tên nhãi kia, tôi có dự cảm, muốn thoát khỏi trói buộc, chỉ có tên nhãi kia chết mới được”.

II n

“Trần Bát Hoang, mày tự đâm đầu vào chỗ chết rồi!”, Bạch Lăng lập tức nổi giận, một kẻ rác rưới không có nguyên khí mà dám khiêu khích hắn? Hẳn cảm thấy thật nhục nhã.

Nhưng,

Bạch Lăng cũng không dám khinh thường.

Cối xay kia đang nghiền ép xuống, sức mạnh trong đó khiến anh ta mang từng tia chấn động.

‘Ầm!

II

Trong phút chốc, tay anh ta xuất hiện một chiếc búa màu tím, lập tức khiến nơi này sôi trào.

Hy Lăng, Đạo Thư cũng vô cùng phẫn nộ, một con kiến hôi dám ra tay với Thần, tôn nghiêm của bọn họ bị làm nhục, ba người liên thủ hành động.

“Răng rắc!”

Bọn họ bước lên một bước, lúc này thoát khỏi thời không trói buộc, có thể tiến về phía trước!

‘Ầm!

Dưới một kích của ba người, cối xay kia trong chớp mắt lắc lư muốn ngã, xuất hiện từng vết nứt, bất chợt, cối xay kia nổ tung tại chỗ, bốn phía tản ra!

Đại chiến vừa chạm liền bùng nổ!

Ba vị Thần liên thủ, sức mạnh vô cùng khủng khiếp.

Lúc này,

Ba người thoát khỏi hạn chế của không gian và thời gian, khôi phục tự do hành động, đánh vỡ cối xay Trần Đức ngưng tụ.

Bạch Lăng tay cầm búa màu tím, khi quơ múa, huyền quang bung ra, khuấy động sấm sét, Đạo Thư choàng đạo phục, trên đạo phục âm dương ngư tỏa ra quỷ quyệt mà thần bí, trong tay Hy Lăng xuất hiện một cây đinh ba giống như chế tạo từ núi băng, óng ánh trong suốt, mang theo giá rét cùng cực.

Ba vị Thần cùng xuất chiêu, không gian sụp đổ, trật tự thời gian tan vỡ, trong nháy mắt thoát khỏi không gian như đầm lầy, đứng giữa trời cao, mang theo bá đạo tuyệt đối, nhìn xuống Trần Đức, nhìn xuống tất cả!

“Đây chính là Thần sao?”

“Mạnh quá!”

Các cường giả cấp Tôn đều vô cùng chấn động, bọn họ dù thế nào cũng không thể tiến về không gian phía trước, ba vị Thần chưa đến nửa cái hít thở đã phá thủng, còn đánh nát công kích Trần Bát Hoang ngưng tụ. Sức mạnh như vậy cực kỳ khủng khiếp, ở đây không có bất kỳ ai có thể làm được.

“Trần Bát Hoang, có thể khiến ba vị Thần đồng thời ra tay, mày cũng kiêu ngạo đấy!”, Hy Lăng tay cầm cây đinh ba, ánh mắt lạnh lẽo, không có chút cảm tình nào.

Đạo Thư vô cùng bình tĩnh, giống như không có chuyện gì, nhưng khí tức trên người lại đang rạo rực.

“Đừng nói nhảm, giết hắn!”

Bạch Lăng giọng như sấm rền, một búa càn quét bầu trời, toàn bộ thế giới đều đang vang lên tiếng vù vù, không gian cổ điện như sạt lở, liên tục sụt lún.

Cùng giây đó, Đạo Thư và Hy Lăng cũng ra tay!

“Cấp Thần quả nhiên quá mạnh”, nội tâm Trần Đức kinh ngạc, đây là lần đầu tiên giao đấu với Thần chân chính, hơn nữa người vẫn ở trong điện Trấn Thần, anh chiếm ưu thế tiên thiên tuyệt đối, nhưng không có cách nào nhốt được đối phương.

Có điều,

Mặc dù kinh ngạc,

Anh vẫn có một chút bất ngờ.

Nếu có thể giết chết bọn họ dễ dàng, bọn họ sẽ chẳng phải Thần, mà là rác rưởi.

Trần Đức nâng cánh tay lên giống như thiên đao, xoẹt qua hư không, lập tức, một con sông âm dương xuất hiện, ngăn cách anh và ba vị Thần, lực công phạt của ba người giống như lọt vào biển khơi, nổi lên từng trận sóng lớn, nhưng không hề bị thương chút nào.

“Ba vị Thần đã đủ kiêu ngạo, các người cũng coi trọng bản thân quá”, sắc mặt Trần Đức lạnh lùng, nếu như trước đó không có phần thẳng và lá bài tẩy khổng lồ, làm sao anh có thể lừa ba người này vào cổ điện, làm sao có thể đặt tên cổ điện này là điện Trấn Thần?

Điện Trấn Thần là Bát Thần để lại.

Mặc dù,

Trần Đức vẫn chưa hoàn toàn sờ thấu, nhưng có một điếm anh rất rõ dàng, không gian điện Trấn Thần này hoàn toàn độc lập, có thế nói không có một chút xíu liên quan đến Đại Thiên Thế Giới, anh có thể khống chế mỗi một loại nguyên tố ở đây.

Thời gian, không gian, thái âm, thái dương!

Bốn loại lực lượng là bản nguyên của trời đất.

Nắm giữ được chúng, Trần Đức có lòng tin tuyệt đối đánh được một trận với ba người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK