Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Con gái…’

Hai ba giờ đồng hồ trôi qua

Dù Tô Trung Dương nói xin lỏi thế nào, Tô Lăng Tuyết cũng không đế ý đến mình, lúc này Tô Trung Dương mới ý thức được lần này mình thật sự đã làm tốn thương con gái rồi.

Nội tâm vô cùng vỏ cùng áy náy,

Trên đời này không có người bố nào không thương con cái, dù là gia đình quyền thế bọn họ cũng như vậy.

Huống chi Tô Trung Dương chỉ có một cô con gái là Tô Lăng Tuyết.

Ông ta cám thấy áy náy và cực kỳ hối tiếc,

Cuối cùng ông ta nói:

“Con gái, bố không trách con, mấy năm nay là bố sai, cuộc đời của con thích ai làm gì thì do con quyết định, bố không nên nhúng tay vào”.

“Nếu con không muốn nói cậu Trần ở đâu, vậy thì đừng nói, bố không miễn cưỡng con, nhưng bố vẫn phải nói với con một câu…”

“Xin lỗi con, Tiểu Tuyết!”

Tô Trung Dương rất chân thành, thông qua

chuyện này, ông ta thực sự ý thức được sai lầm của mình,

Ông ta già rồi,

Có lẽ ánh mắt nhìn người không bằng con gái mình.

Chí cần Tô Lăng Tuyết thích, sau này ông ta sẽ dốc hết sức ủng hộ,

Tiếp đó,

Ông ta kéo chăn đệm đắp cho Tô Lăng Tuyết đang giả vờ ngủ, sau đó cùng An Như Nguyệt đi ra ngoài cứa.

“Hôn lễ nhà họ Ưng”, bọn họ vừa mới đi đến cửa, đột nhiên một giọng nói từ phía sau truyền tới,

Là Tô Lăng Tuyết,

Cơ thế hai người ngừng lại, bọn họ quay đầu,

Tỏ Lăng Tuyết không biết lúc nào đã nhìn thẳng, mắt long lanh nước, lông mày giống như biết cười, cô ta đang nhìn bọn họ.

Tô Trung Dương: ‘Tiểu Tuyết…”

‘Con không chắc chắn anh ấy có đi hay không,

nhưng có thể nơi tiếp theo Trần Bát Hoang sẽ đi chính là vào ngày thành thân của Ưng Thương, đến hôn lễ cúa hắn ta”, đôl môi đỏ mọng của Tô Lăng Thuyết khẽ nhúc nhích, dáng vẻ khóc lóc thật khiến người ta đau lòng: “Hai người đi đi, con muốn nghỉ ngơi”.

Tô Trung Dương ngẩn ra, ngay lập tức trên mặt hiện ra vẻ hưng phấn,

Một là vì Tô Lăng Tuyết nói ra nơi Trần Bát Hoang có khả năng đi nhất.

Hai là vì con gái đã tha thứ cho ông ta.

‘Tiểu Tuyết, cảm ơn con!”

Tô Trung Dương dần An Như Nguyệt lui ra ngoài.

Trong khuê phòng,

Chỉ còn lại Tô Lảng Tuyết,

“Trần Bát Hoang, không biết nói ra hành tung của anh là tốt hay xấu, nếu như anh thật sự đến nhà họ ưng, vậy thì có thế giúp được anh…”

Mặc dù Tô Trung Dương nói với Tô Lăng Tuyết hành tung của Trần Đức rất quan trọng, cũng đảm báo không phái chuyện xấu, nhưng vì chuyện Thái

Thanh Thần Đan này quá mức cơ mật, nên ông ta cũng không nói ra nguyên nhân thật sự,

Vì vậy,

Tô Lăng Tuyết cũng không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì,

Sở dĩ nói cho Tô Trung Dương, một mặt là cô ta tin tướng bố mình, mặt khác cũng vì bố đã hứa về sau sẽ không can dự đến vấn đề tình cảm của cô ta nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK