Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cùng lúc đó, trên bầu trời xuất hiện một trận sấm chớp kinh thiên, khoảnh khắc sấm rền, mây gió biến sắc!

Phía chân trời, từng tầng mây đều trở nên u ám, như sắp đến ngày tận thế, dưới tầng mây, sấm chớp đùng đùng, chớp điện như sợi thừng màu vàng không ngừng chớp giật, lóe lên, cảnh tượng kinh hãi!

Tiếng ầm ầm không dứt bên tai.

ở quảng trường, mấy chục vạn người đều bị dọa sợ bởi cảnh tượng này.

Thần uy khủng bố, ngay cả bầu trời cũng phải chấn hãi!

Đảy chính là kích Định Thiên, chính là Sớ Hiên ư?

Người nào cũng cho rằng chính Sở Hiên gây ra dị tượng này, khâm phục sát đất!

Kế cả trên khuôn mặt Cát Phong Hành, cũng hiện lên vẻ tự hào, sở Hiên là đệ tử của ông ta, đương nhiên ông ta cũng nở mày nớ mặt.

“Anh không muốn trả, thì tôi tự lấy vậy”, cũng đúng lúc này, Trần Bát Hoang thản nhiên nhả mấy chữ, sau đó cất bước về phía Sở Hiên.

“Vãi, tên đó muốn làm gì?”

“Không biết!”

“Nộp mạng, còn có thế làm gì?”

“… Không thế không nói, hẳn rất có dũng khí!”

“Hắn muốn đi lấy kích Định Thiên thật ư? Điên thật rồi sao?”

Tất cả mọi người nhìn hành động của Trần Đức, đều vô cùng ngạc nhiên, lúc này, nếu đổi lại là bọn họ, e rằng sớm đã bị dọa sợ đến không dám động đậy, đâu còn dám tiến lên? Người nào cũng phải khâm phục lòng gan dạ của Trần Bát Hoang.

Khoảng cách ba mét, rất ngắn.

Thời gian một phần ba hơi thở, Trần Đức đã đi đến trước sở Hiên.

Điều kỳ lạ là sờ Hiên không hành động gì.

Vẩn đứng ở đó, không nhúc nhích!

Tất cả mọi người đều nổi lên tia nghỉ ngờ, chuyện gì vậy?

Chẳng phải sờ Hiên muốn giết người sao? Sao còn không hành động?

Cũng đúng lúc bọn họ nghi ngờ, một cảnh khiến người ta sợ hãi, khiến người ta như sinh ra ảo giác xảy ra.

“Ầm ầm!”

Có thế thấy rõ ràng, kích Định Thiên trong tay sờ Hiên không ngừng rung lên, như đang giãy dụa!

“Soạt!”

Liền sau đó, kích Định Thiên hóa thành luồng sáng, bay vút lên bầu trời, đột nhiên tầng mây tỏa ra hào quang rực rỡ, khuấy động phong vân, xé rách hư không, thần uy phát ra còn mạnh hơn trước vạn lần!

cả đảo Định Thiên, trời rung đất chuyển, như xảy ra chuyện gì đáng sợ, sát ý như biến, lan khằp bốn phương tám hướng.

“Bành!”

Cùng lúc đó, Trần Đức vút người nhảy lên.

Tóm lấy kích Định Thiên, nắm chặt trong tay, cúi nhìn xuống dưới, cúi nhìn Sở Hiên

“Sở Hiên, chẳng phải anh hỏi tôi có thế làm được gì sao, là cái thá gì sao? Bây giờ tôi nóỉ cho anh biết, việc sở Hiên anh làm được, Trần Bát Hoang tôi cũng có thế làm được, sở Hiên anh không làm được, Trần Bát Hoang tôi vẫn có thế làm được, tóm lại một cảu, việc anh không làm được, Trần Bát Hoang tỏi làm được, việc anh không dám làm, Trần Bát Hoang tôi dám làm, danh hiệu của tôi là Hoang Thiên Vương, tôi có thế làm gì? Tôi có thể giết anh!”

Vừa dứt lời, anh lập tức vận hành cực cảnh, Tự Tại Thần Ma Công, Tự Tại Thần Ma Thân!

Mái tóc trắng của Trần Đức bay bay, một bóng hư ảnh Ma Vương khổng lồ chấn hai tám phương, đứng trên đính mây đen, chĩa thẳng kích Định Thiên chuẩn vào sờ Hiên, ném mạnh về phía trước.

“Vù vù!”

Kích Định Thiên như kiếm sắc, xuyên qua không gian, cả không gian lập tức chia thành hai nửa, như bị người ta dùng kéo cắt thành hai nửa mảnh vải rách, roạt roạt rách tung, tầng tầng hỗn loạn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK