Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đế đạt được ước nguyện này, Lưỡng Nghi Tông vẫn luôn nổ lực không ngừng, ông ấy còn tận tụy hơn, quên ăn quên ngủ, luôn tìm kiếm đường ra, tìm kiếm sự đột phá, bây giờ, cuối cùng đã có một sự khởi đầu tốt!

Vẻ mặt Trình Lâm Phong tràn đầy hưng phấn, kích động, hai mắt sáng ngời, như nhìn thấy bảo vật, nhìn chằm chằm bóng người bay lượn trên trời cao.

Sau khoảng ba mươi hơi thở, một người một rồng, lúc này mới lao từ trên cao xuống, vững vàng tiếp đất, đáp xuống ngay trước mặt Tiêu Chính Thái, Trần Đức nhảy xuống, đi tới trước mặt hắn, thích thú nói: “Thế nào, không biết thuần phục con hỏa diêm phi long này có làm anh hài lòng không?”

“HàL.hài lòng…”, sau một hai giây, Tiêu Chính Thái gật đầu một cách máy móc.

Đây là hỏa diệm phi long đỏ!

Anh ta có thế không hài lòng sao?

Ban đầu, ngay cả Trình Lảm Phong đích thản ra tay cũng không thuần phục được, có thế nói nó không chỉ có tốc độ nhanh nhất trong núi Linh Thú, mà còn là khó thuần phục nhất, không ai bằng!

Nhớ khi đó Trình Lâm Phong ra tay, suýt chút

nữa đã đánh chết nỏ, nỏ thà chết chứ không chịu khuất phục, sau này không ai dám thử đi thu phục nó nữa.

Mà Trần Bát Hoang chỉ mất ba phút, không…chính xác mà nói, chỉ mất chưa đầy hai phút từ khi anh bay lên trên không trung đến lúc hỏa diêm phi long chủ động bay ra khỏi núi Linh Thú!

Chủ động làm thú cưỡi của anh!

Cấp trâu bò gì đây?

Tiêu Chính Thái phục rồi, hoàn toàn phục rồi!

Ngay sau đó.

Hắn khom lưng hành lễ với Trân Đức: “Tiêu Chính Thái tôi lời hứa đáng giá ngàn vàng, kể từ hôm nay tôi gọi anh là sư huynh, chỉ cần một câu nói của anh, dù lên núi đao xuống biển lửa, Tiêu Chính Thái tỏi không hề hối tiếc!”

“Chúc mừng sư huynh!”

“Chúc mừng sư huynh!”

“Chúc mừng sư huynh thu phục được hỏa diệm phi long!”

Không chỉ Tiêu Chính Thái, cùng lúc đó rất nhiều người khom người hành lễ.

Vân Tiêu Giới,

Thực lực mãi mãi đặt ở vị trí đầu tiên, bạn có đủ thực lực, đủ mạnh thì sẽ khiến người ta kính trọng và khâm phục!

Biếu hiện của Trần Đức đã hoàn toàn chinh phục được tất cả mọi người trong đây!

Cho dù là hai người Diệp Vô Song và Lưu Tuấn Hiền cũng vô cùng khâm phục và tôn sùng!

Dựa vào tâm mà nói,

Đổi lại là bọn họ, tuyệt đối không thể làm được

điểm này.

Đến bây giờ, những người này đều có một loại cảm giác như trong ảo mộng.

Bốn vị trưởng lão Đồ Trường Sinh, Từ Thái Khôn, Lý Thanh Nguyệt, Cung Trường Lâm gắt gao nhìn chằm chằm Trần Đức, trong đầu không khỏi nhớ đến lúc quay về, Trình Lâm Phong đã giới thiệu với bọn họ.

Leo lên đính tháp Linh Thú, xếp hạng nhất sát hạch thành Thông Thiên!

Chẳng… chẳng lẽ là thật?!

“Được rồi, mọi người đi theo tôi đến núi Thái Cực!”, Trình Lâm Phong hít một hơi sâu, cố gắng giữ bình tĩnh, ông ấy mời Đoạn Nguyên cùng ngồi lẽn vật cưỡi, dẫn đầu đi về phía núi Thái Cực.

Ông ấy rất mong đợi,

Mong đợi Trần Đức lại một lần nữa tạo ra kỳ tích, giành được truyền thừa Lưỡng Nghi Tông không ai giải được trong vạn năm!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK