Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ là ma huyết trên người anh quá thuần khiết!

Nói một cách không khoa trương, cho dù là Đại Uy Thiên Thần Bạch Nguyệt Không đó, ông ta là tằng tôn của thần đế, huyết ma trên người ông ta còn kém Trần Đức rất nhiều!

“Khuyết điếm chí mạng của tộc Thần Ma là ma nguyên, một khi bị ma nguyên xâm lấn hủy hoại, cũng đồng nghĩa với cái chết, xác xuất ma nguyên xuất hiện chưa đến một phần vạn phần, vậy mà cậu… lại có…”, nội loạn của tộc thần ma chính là vì ma nguyên, nám đó, ma hoàng nắm trong tay cách mở ra ma nguyên, tùy ý sử dụng ma nguyên, thần đế muốn có được, nhưng lại không nắm chắc, đây mới nguyên nhân chính của nội loạn.

Bị ma nguyên xâm lấn hủy hoại,

Hiên Viên Anh Hùng không cứu nổi!

Không cứu nối, vậy…

Chỉ có thể giết!

“Cả đời Hiên Viên Anh Hùng tôi tuy có tiếc nuối, nhưng cũng không hổ thẹn với lòng, lần này, Bát Hoang, tôi thật hổ thẹn với cậu”, Hiên Viên Anh Hùng nhìn Trần Đức.

“Gru!”

Trần Đức chìm vào điên cuồng không ngừng giãy dụa, muốn thoát khỏi kiếm Hiên Viên, nhưng như bị hàn cứng, bất luận anh giãy dụa thế nào cũng không thể thoát khỏi nó, thậm chí anh dùng một tay còn lại rút kiếm, cũng không rút nối nửa phân.

Trần Đức điên cuồng, vô địch, tanh máu trong mắt người khác.

Lúc này, trước mặt Hiên Viên Anh Hùng, giống như một con thú hoang bất lực điên cuồng nổi giận.

“Bát Hoang, trạng thái này của cậu sống trên đời sẽ chí mang đến tai họa cho người khác, tôi chí có thế đích thân chém cậu”, Hiên Viẻn Anh Hùng cất giọng mệt mỏi, Trần Đức chỉ là một người không có ý thức, còn ông ta vẩn còn giữ ý thức nguyên vẹn, có lúc, có ý thức lại rất đau khố.

Lúc này, tuy ông ta là người cầm đao, nhưng còn khó chịu, đau khố hơn người sắp bị chém.

*Cập nhật chương mới nhất tại tamlinh247.com.vn

Nhưng ỏng ta không thế không làm vậy.

Thứ nhất, là trừ hại cho thiên hạ, Trần Đức chết, ít nhất còn có thế để lại tên tuổi lừng lẫy, nếu đợi anh rời khỏi đây, chém giết bừa bãi, thì chỉ sẽ để lại vô số lời mắng chửi.

Thứ hai, ông ta không muốn để Trần Đức rơi vào tay người khác, nếu bị nước Vĩnh Hằng đưa đi, anh sẽ càng đau khố hơn, đau khố còn hơn chết.

“Bát Hoang, bắt đầu từ hôm nay, cậu và tôi sẽ là huynh đệ”.

“Tôi lớn hơn cậu mười mấy vạn tuổi, tự xưng một tiếng huynh trường”.

“Huynh đệ, xin lỗi”.

Vừa dứt lời, Hiên Viên Anh Hùng giơ tay, một cánh tay như hóa thành long đao, chém xuống cố Trần Đức, giáng xuống nhanh nhưchớp.

Hiên Viên Anh Hùng chém một chưởng xuống rất nhanh, trong chớp mắt đã đến cố Trần Đức, một cánh tay như lưỡi đao sắc nhọn, tiên binh thần khí, giống như cắt đậu phụ, nhẹ nhàng chém sâu vào cố, thắng đến thần hồn Trần Đức.

Đối diện với một vị thần, cho dù là Trần Đức trong trạng thái nhập ma, có năng lực giết được Trần Phong Hành, giết ba đại chí tôn, bốn đại tôn, thì vần như trẻ sơ sinh, không có chút năng lực phản kháng.

Chỉ cần Hiên Viên Anh Hùng muốn, thì Trần Đức chết chắc!

Nhưng khi Hiên Viên Anh Hùng biết sâu trong thức hải của Trần Đức có hồn lực vô tận, chưởng đó đột ngột dừng lại, hành động đó giống như chạy nước rút, máy bay sắp cất cánh một giây trước khi bay lên thì bỗng dừng lại.

Đôi mắt Hiẻn Viên Anh Hùng phát sáng, nhìn chằm chằm thần hồn được tấm da người bao bọc ở sâu trong thức hải đó.

Kinh hãi đến không gì sánh được.

Da người Bát Thần!

Ồng ta không dám nói ra hai chữ Bát Thần, bời vì, giữa trời đất này, rất nhiều cường giả đều coi hai chữ ‘Bát Thần’ là đối tượng theo dõi đặc biệt, hai chữ này dường như là cấm kỵ.

Dưới bầu trời không có một ai nhẳc

đến.

Bởi vì, không có nhiều người biết Bát Thần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK