Đúng là y như lời nói của chị Thanh Vũ, anh ta quả lầ một tên khốn, một tên lưu manh!
Tuy cô ta hơi ức, nhưng lại càng phấn khích!
Tô Lăng Tuyết đúng là cố ý như lời Diệp Dao, cô ta muốn Trần Bát Hoang và Diệp Dao đối đầu với nhau!
Bởi vì, bất kể là Diệp Dao hay Trân Bát Hoang thì cô ta cũng ghét.
Diệp Dao là đối tượng đính hôn do bố mẹ sắp xếp mà chưa hỏi ý cô ta, còn Trần Bát Hoang lại hại chị Thanh Vũ của cô ta không lúc nào là không phải chịu nỗi đau đớn cùng cực!
Cồ ta muốn hai người kia căm thù nhau, chó cắn chó! Cùng lúc đó, cũng muốn nhìn xem anh Bát Hoang mà chị Thanh Vũ luôn miệng nhắc đến lợi hại cỡ nào, có đáng để ưng Thanh Vũ phải cược cầ tính mạng mình hay không!
Cô ta nhịn đau, giả vờ hạnh phúc ngất ngây, hai má ửng hồng trông cực kỳ động lòng người.
Đã thế, Tô Lăng Tuyết còn khẽ cười nháy mắt mấy cái với Diệp Dao.
Cùng lúc ấy, Trần Đức cũng nói tiếp: ‘Giờ tôi
bỗng dưng cảm thấy rất hứng thú với cô ta, muốn cô ta làm người phụ nữ của mình”.
Cuồng!
Thật là ngông cuồng hết sức!
Đây quả thật là khiêu khích một cách tráng
Hành động ấy của Trần Đức thoáng chốc khiến cho đám người hầu đi theo Diệp Dao ngấn người.
Dám động chân động tay với người phụ nữ mà Diệp Dao nhìn trúng?
Ha ha!
Đúng là chán sống!
Quả nhiên, ngay sau đó, bầu không khí chợt trở nên im lặng, rõ ràng có thể thấy được trong mắt Diệp Dao hiện lên từng sợi tơ máu.
Khoảng 10 giây sau, Diệp Dao mới gằn từng chữ nói:
“Thằng chó chết kia, tao cho mày 3 giây, bỏ cái tay gớm ghiếc, đáng chết của mày ra khỏi người Lăng Tuyết ngay!”
Ánh mắt Diệp Dao âm trầm tràn ngập tơ máu nhìn chầm chầm Trần Đức như sắp phun lửa.
Mí mắt dưới con ngươi đầy âm trầm ấy giật giật trông có vẻ hết sức dữ tợn, cả không gian vì sự tức giận của hắn mà trớ nên áp lực và yên tĩnh.
Nhưng, Trần Đức lại như không cảm giác thấy, chắng những không bỏ ra, còn ôm chặt hơn:
■’ừ, tôi không bỏ đấy thì sao?”
Trong mầt Diệp Dao lộ ra sát khí, lạnh lùng nói với đám người hầu bên cạnh: “Làm thịt nó, nhớ là phải phanh thây!”
“Vâng!“
Năm tên người hầu bên cạnh hắn cười gằn, lấy ra đủ loại vũ khí rồi bổng dưng ra tay.
Ầm, ầm!
Năm người bùng nổ linh khí, người nào người nấy cũng là Thông Thần tầng 3, tầng 4. Thực lực của họ như vậy lại chỉ là làm vệ sĩ!
Năm người xông thắng về phía Trần Đức, đều thi triến võ kỹ điên cuồng tấn công anh.
Song, đúng lúc này!
“Quỳ xuống cho tôi!”
Trần Đức quát, một luồng sóng âm mạnh mẽ bắn ra, vũ khí trong tay năm người lập tức nố tung!