“Anh Bát Hoang, sao anh lại thế…”, trong cái khe không gian, Hồng Y cũng hết sức khó hiểu, sao anh lại vất vả như vậy?
Bình thường với thực lực của Trần Bát Hoang thì ít nhất 500 tầng đổ lại là không thành vấn đế với anh mới đúng!
“Không phải chứ…”, đạo sĩ Đoạn Nguyên trong đám đông cũng có chút tiếc nuối lắc đầu, ngay cả anh ta cũng có thành tích hơn 390 tầng.
Trần Bát Hoang… ngay cả anh ta cũng không bằng?
“Nhóc con, đám người ở ngoài đều nói anh là rác rưởi kìa, ha ha…”, Linh Lung cười khúc khích, trêu ghẹo.
“Khụ… còn nói nữa, chẳng phải là tại cô sao?”
Trần Đức có chút cạn lời, sau khi tiến vào tháp Linh Thú Linh Lung đã bảo anh thu sức mạnh lại, định dùng cách vất vả nhất để rèn luyện bản thân!
Nói đơn giản chính là dùng linh khí và thực lực thấp nhất đế leo lẽn mỗi một tầng!
Cái này giống như một người sắp chết khát, rõ ràng trước mắt có một con sông, nhưng lại chỉ uống một chút, đợi đến khi sắp chết khát lại uống thêm một chút, cứ thế lặp đi lặp lại.
Dùng cách này để rèn luyện giới hạn của bản thân, không ngừng chạm vào ranh giới của chân tay, trăm huyệt và thể lực!
Chính vì thế nên mổi một bước của anh mới có vẻ hết sức vất vả, thậm chí là thở hồng hộc.
Song, chỗ tốt cũng rất rõ, dưới sự rèn luyện ấy, anh cảm thấy linh lực và thần thức càng them chặt chẽ, ngay cả khả năng chống cự áp lực, độ cứng cỏi dẻo dai của cơ thế cũng không ngừng tăng lẻn!
Còn về những lời châm chọc, chế giễu của bên ngoài với anh và Trái Đất, tuy Trần Đức rất tức giận, nhưng cũng không sốt ruột.
Anh vần cứ vất vả bước ra mỗi bước.
Mà trong khoảng thời gian này, có thế thấy được Lăng Không đã leo lên tới tầng 635, Bàn Chiến cũng đạt tới tầng 600, càng ngày càng kéo gần khoảng cách với Lảng Không.
Có điều, bọn họ cũng không kinh ngạc với tốc độ của Bàn Chiến. Dù Lăng Không là một con ngựa ô, nhưng so với Bàn Chiến thì vẫn có sự chênh lệch khá lớn.
Nhưng so với những người khác thì Lăng Không đã rất mạnh rồi!
Hết thế lực này đến thế lực khác ở Vân Tiêu Giới nhìn mà thèm, hận không thể lập tức thu hản vào trong thế lực của mình!
Nếu ai thu được người như Lăng Không và Bàn Chiến thì mai sau khi xét lại cấp bậc, thế lực của họ sẽ càng mạnh và càng xếp cao hơn!
“Những người khác có thể không cần, nhưng ba người Bàn Chiến, Lăng Không và Hoa Linh Vy, Tiêu Lôi Môn chúng ta nhất định phải mời vào!”, Quách
Ly Long bá đạo nói: “An Sương, lát nữa sau khi sát hạch kết thúc, chúng ta phải đến mời chào đầu tiên!”
“Vảng!”
Ẩn An Sương nghiêm túc gật đầu, ba người này, Tiẽu Lôi Môn nhất định phải vươn cành ô liu với họ, cố gắng mời chào họ vào dù có phải trả một cái giá lớn cũng sẽ không tiếc.
Còn Trần Bát Hoang, cô ta đã hoàn toàn thất vọng, không hề có chút hy vọng nào nữa.
“Trưởng lão, lát nữa thu người thì tôi đề nghị hạ mình một chút, Lăng Không và Hoa Linh Vy còn dề nói, nhưng riêng Bàn Chiến, hẳn rất kiêu ngạo. Hơn nữa, anh trai hân cũng không ở trong thế lực chúng ta nên rất có khả năng hắn sẽ chọn thế lực hạng 5 là Bồng Lai Tông. Dù sao, anh trai hắn cũng ở trong đó”.
“ừ1.
Quách Ly Long nói: “Có điều, Bàn Chiến cũng chưa chắc sẽ chọn họ. Lúc trước, Bồng Lai Tông chẳng qua chỉ là may mắn mà thôi. Lần đó, người đến trong tông môn họ là người mạnh nhất, nhưng lần này, ha ha…”
“Nhìn kìa, Lăng Không đang làm gì vậy?”, đúng lúc này, trong thính phòng bồng vang lên từng tiếng xôn xao đầy khó hiểu.
Cả đám đều kinh ngạc nhìn chằm chằm màn hình lớn ở tầng 678!