Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Được!”

Trần Đức gật đầu, không nhiều lời nữa, nhanh chóng giơ kiếm lên chém tới, một kiếm này còn bá đạo và khó lường hơn chiêu trước đó tận mười lần,

———–Í7——————………….>

cũng khủng bố hơn gấp mười!

“Phập!”

Hoa tuyết nở rộ, cơ thể vừa mới hồi phục của Trình Lực lại ngã xuống.

“A!”

Hắn ta gào rách cả cố họng, đau xé nát tâm can, một lần nữa thực hiện Hồi Thiên, vất vả tìm lại cơ thể.

Nhưng mà…

Trần Đức lại một lần nữa phá hủy cơ thể đó!

Hắn ta hồi phục một lần, Trần Đức sẽ phá luôn lần đó, cứ hồi phục, lại bị phá nát!

Trình Lực như một đống bùn nhão, mỗi lần thành hình, lại bị đánh cho nố tung, mọi người đều ngơ ngác, trong đầu là một mảnh hổn loạn, mất đi khả năng suy nghĩ, chấn động, khủng bố nhìn Trình Lực lần lượt nố thành từng mảnh vỡ vụn!

“Không, không thể nào!”

Sau hai, ba mươi lần, Trình Lực đã không còn đủ sức để thực hiện Hồi Thiên nữa, chỉ có thể giữ lại

hình dạng nguyên thần, sợ hãi, bất an, không dám nhúc nhích, hoàn toàn từ bỏ việc giãy dụa.

“Có biết tại sao tỏi vẫn chưa giết anh không?

Trần Đức đi tới trước người hắn ta, nhìn xuống với sự lạnh lẽo đầy áp lực.

‘Tại sao?”

Trình Lực cắn răng, hoảng sợ nhìn chằm chằm Trần Đức, sâu trong nội tâm hắn ta là sự không cam tâm và khó tin.

“Muốn sống thì giao Hồi Thiên ra đây”.

Trần Đức nói, giọng của anh rất lạnh, trên thân kiếm vẫn còn dính máu, mũi kiếm đang nhỏ xuống đất từng giọt, vô cùng chói mắt.

“Được, tao đưa cho mày!”

Trình Lực không hề do dự, suy nghĩ chợt lóe, hẳn ta lấy ra một quyển sách cổ trong nhẫn Tu Di Nạp ra!

Trên quyến sách có hai tờ giấy niêm phong.

Là mảnh giấy niêm phong màu xanh lam nhạt, cực kỳ cổ xưa.

T

Trên tờ giấy niêm phong đó là hai chữ cố rất to.

Hồi Thiên!

“Trần Bát Hoang, đây chính là Hồi Thiên, mong là mày nói lời giữ lời, có được Hồi Thiên rồi thì tha cho tao một mạng”.

Trình Lực nói, sâu trong đáy mắt hắn ta là vẻ âm u và lạnh giá.

“Linh Lung, là nó hả?”

Trần Đức không nhận lấy nó ngay mà thầm hỏi Linh Lung, sau khi nhận được cảu trả lời khẳng định của Linh Lung thì mới giơ tay nhận lấy.

Chỉ là…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK