Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cùng giây đó,

Một tràng cười ngửa mặt lên trời bỗng nhiên truyền ra, là Lâu Tử Phong, hân giận dữ cười ngược lại, da thịt trên mặt và cơ bẳp trên người đều run lên

bần bật.

Một luồng khí tức cuồn cuộn nổ tung giống như thuốc nố theo nụ cười của hắn,

Nhất thời,

Sắc mặt rất nhiều người tái nhợt, hô hấp trở nên vô cùng khó khăn,

Đây chỉ là một luồng khí tức!

Khí tức thuộc về cường giả Kim Đan kỳ!

Sau ba tiếng cười to,

Tiếp đó,

Hân nhìn chằm chầm vào Trần Đức: ‘Trần Bát Hoang, chúng ta thật có duyên, không ngờ lại đụng phẩi mày ở chổ này!”

“Rất tốt!”

Giọng hẵn bỗng nhiên giương cao,

Một tốt chữ rơi xuống,

Rõ ràng có thế thấy được,

Hân động đậy rồi!

Bước ra một bước!

Có thể nhìn thấy rõ ràng, không gian trước mặt hẳn vì một bước kia mà bị đạp vỡ!

Giống như mạng nhện, xuất hiện từng vết nứt!

Đồng thời,

Bóng dáng quỷ quyệt của hẳn cúi xuống, không gian đột nhiên vỡ vụn, bụi bay cuồn cuộn, tản ra hai bên,

Hân cách Trần Đức ba bốn mét,

Nhưng,

Chỉ trong một phần trăm hơi thờ, hắn đã tới bên cạnh Trần Đức.

Ngụy Vô Minh và tám đại trưởng lão đứng chính giữa, không ai có thể ngăn cán được hắn,

Ngay cả cơ hội ngăn cản cũng không có!

“Ầm!”

Giữa lúc linh lực nổ tung, Lâu Tử Phong ra tay, một tay hắn thành quyền giống như ánh mặt trời tỏa ra ánh sáng chói lọi, ánh sáng màu xanh nhức mât, một bàn tay khác là chưởng, như một vầng trăng sáng, cùng tương phẩn rực rỡ.

Không biết hắn dùng võ kỹ gì, hai bàn tay giống như hóa thành khí lực vô địch, trong lúc bơi đến cât không gian thành từng đường vết nứt,

Cùng lúc đó, toàn thân hẳn hoàn được linh khí màu xanh bao bọc, ánh sáng sâu kín cực kỳ đậm, giống như một ngọn lửa màu đen,

Nhìn từ xa, hắn giống như một Diêm Vương giáng thế rất kinh khủng, sát khí ác liệt,

Giơ tay nhấc chân, xé không gian, sóng gợn từng trận!

“Hắn… hần còn mạnh hơn năm năm trước!”, mí mắt Ngụy Vô Minh không ngừng nháy, lão dâng lên một cảm giác tuyệt vọng mãnh liệt!

Năm năm trước, lão còn có thế ngang bằng với Lâu Tử Phong. Mà bây giờ đừng nói là ngang bằng,

E rằng…

E rằng lão liên thủ với tám đại trưởng lão cũng chưa chẳc là đối thủ của Lâu Tử Phong!

Người này,

Thiên phú quá mức yêu nghiệt!

Thậm chí còn bá đạo hơn so với Lâu Thiên Khung và Lâu Vạn Xuân lúc còn trẻ!

Ngụy Vô Minh và tám đại trưởng lão cùng kinh

hãi, miệng môi khô khốc, hàm răng cần chặt, dáng vẻ như sắp cân gãy cả răng!

Bọn họ muốn cứu Trần Bát Hoang,

Nhưng cũng bất lực!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK