Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Bát Hoang như một người xuất hiện từ hư vô vậy, thông tin về anh quá ít, thật sự là quá ít!

Chỉ có những chuyện đã xảy ra trên đảo Khốn Long mà thôi.

Tất nhiên Dư Tư Vũ cũng lọt vào tầm mắt cô ta.

“ửm”.

Dư Tư Vũ khẽ gật đầu: “Tôi là Dư Tư Vũ”.

‘Thì ra là cô Dư”.

La Ván Sơn chợt hiểu ra: “Người mà cậu Trần quen biết quả nhiên là đức hạnh đoan trang”.

Chỉ là một câu khách sáo đơn giản, La Văn Sơn lại nói: “Cô Dư, dù sao cô cũng chỉ đi một mình, hay là cô theo chúng tôi, có thể chăm sóc lẫn nhau”.

Nói xong, La Văn Sơn lại nhìn về phía Lâm Tử Huyên: “Cô chủ, cô thấy thế có được không?”

“Được”.

Lâm Tử Huyên chủ động lùi về phía sau vài bước, đứng trước mặt Dư Tư Vũ: “Tư Vũ, có lẽ cô nhỏ hơn tôi một chút, tôi sẽ gọi cô là em, nay anh Trần đã… Đã mất, chúng ta đều là người từng được anh ấy giúp đỡ, đỡ đần nhau cũng là chuyện hợp

tình hợp lý, mặt khác, chúng tôi cũng có cậu Độc Cô và Tu La Tử bảo vệ, thế sẽ an toàn hơn”.

“Không”.

Dư Tư Vũ lắc đầu: ‘Tôi không muốn rời khỏi nơi này, nếu không có Trần Bát Hoang thì tôi đã chết từ lâu rồi, tôi muốn ở lại đây… Báo thù!”

Hai chữ báo thù như được nghiến qua kẽ răng, sát ý của Dư Tư Vũ cũng tràn ngập, không thế che giấu được nữa: “Dù mất mạng tôi cũng phải giết Trần Tử Phi, dù có phải… Phải bán sắc!”

‘Tư Vũ em à, tôi cũng muốn báo thù cho Trần Bát Hoang chứ…”

Lâm Tứ Huyên cười khố, đồi mắt cũng đầy đau thương và thù hận: “Nhưng thứ cho tôi nói thắng, với thực lực của chúng ta, muốn báo thù thật sự quá khó khăn, dù chúng ta bắt tay với nhau, cũng chẳng thế đến gần Trần Tử Phi nửa bước”.

“Bán sắc… Trên đảo Khốn Long này thì bán thế nào được? Ai dám ra tay với Trần Tử Phi? Em à, chỉ có rời khỏi nơi này, nghĩ cách để trở nên mạnh hơn, một ngày không được thì chúng ta dùng mười ngày, mười ngày vần không được thì mười năm, trãm năm, một ngày nào đó, chúng ta cũng sẽ tìm được cơ hội báo thù”.

“Còn sống rời khỏi đảo Khốn Long, trở lại Đại Thiên Thế Giới thì chúng ta mới cỏ cơ hội báo thù, hiểu không?”

Lâm Tử Huyên nắm lấy tay Dư Tư Vũ.

‘Tôi…”

Dư Tư Vũ dần bình tĩnh lại, đúng vậy, Lảm Tử Huyên nói không sai, nếu là Trần Tử Phi trước đó, cô ta có thể dụ dổ cao thủ trên đảo Khốn Long này để tìm kiếm một cơ hội.

Nhưng với Trần Tứ Phi bây giờ, muốn báo thù thì xác suất là bằng không!

“Chỉ còn mười bậc nữa thôi, chỉ còn thiếu mười bậc cuối cùng nữa thôi!”

Lúc này, không biết ai đó trong đám người đã gào lên nói: “Cậu Trần sắp lên đến đỉnh rồi!”

Âm thanh cực lớn hệt như tiếng sét ngang tai khiến mọi người vực dậy tinh thần, tập trung nhìn về phía cung khuyết.

Chỉ còn cách cung khuyết mười bậc thang nữa

thôi.

Bóng dáng Trần Tử Phi dần xuất hiện, tốc độ cúa hắn ta không nhanh cũng không chậm, từng

bước đi tới.

Mười.

Chín.

Tám.

Bảy…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK