Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngoài ra, trong hồ nước đóng băng trắng xóa dưới chân núi còn nớ rộ 20 30 đóa Băng Sơn Tuyết Liên, bên cạnh xa hơn một chút lại có một mảng lớn linh chi trông cực kỳ tươi đẹp lóa mắt.

Mà đây chỉ là ở bên ngoài mà thôi, càng đi vào trong linh dược càng trớ nên trân quý, hiếm thấy. Đa số Trần Đức đều có thể nói ra được tên như Diễm Xà Thảo, Quy Linh Tùng, cây Bồ Đề mấy chục ngàn năm…

Còn có một phần nhỏ nữa, nhưng Trần Đức lại hoàn toàn không biết chủng loại của chúng.

Song, có một điểm chung là tất cả đều là chí bảo, lấy bất cứ một thứ nào ra ngoài cũng có thế bán giá trên trời!

Mà trước mắt, chúng lại có cả một ngọn núi!

Nếu ngọn núi này ở bẽn ngoài thì chắc chắn sẽ gây ra gió tanh mưa máu!

“Phù…”

Ngọn núi trước mắt rộng khoảng 200m, nơi

rộng nhất có đường kính hơn 300m, bạt ngàn thiên tài địa bảo. Nếu người bình thường nhìn thấy chắc đã phấn khích đến ngất xỉu từ lâu!

Dù là Trần Đức cũng hoa cả mắt, không khỏi hít sâu một hơi, cảm thấy hết sức vui sướng và kích động!

Anh không chút do dự lật tay một cái, trực tiếp lấy đỉnh Long Vản ra. Thoáng chốc, đỉnh Long Văn bé xíu lập tức to như một con cá kình nuốt cá ngọn núi vào đỉnh!

“Tốn là Phong, Phong đại biểu cho tốc độ nên là truyền thừa về thân pháp. Cấn là Sơn, là một ngọn núi. Vậy còn lại sẽ là gì đây?”

Trần Đức hết sức mong đợi, cất đỉnh Long Văn đi rồi đi đến cánh cửa đá tiếp theo.

Đó là cánh cửa tên “Ly”!

Ly thuộc Hỏa, y như tướng tượng của Trân Đức, vừa bước vào, anh đã cảm thấy một sức nóng cực kỳ khủng bố, xung quanh tối om, giữa bóng tối ấy nổi lơ lửng một ngọn đèn.

Cái đèn bằng đồng rách nát sáng lên ngọn đèn dầu le lắt, giống như ngọn nến trong gió, có thể tắt ngúm bất cứ lúc nào.

Nhưng cũng là ngọn đèn nho nhỏ kia đã đốt cháy không khí trong bóng đêm nóng đến một nhiệt độ vô cùng nóng bỏng, còn khủng bố hơn cả chân hỏa của Trần Đức!

“Đó là… Ly Hỏa?”, Linh Lung nhìn thấy ngọn đèn dầu kia lập tức giật mình nói: “Nơi này vậy mà lại cất giữ Ly Hỏa!”

“Ngọn lửa này cỏ vẻ rất lợi hại nhỉ…”, Trần Đức chậc lưỡi, e rằng nhiệt độ xung quanh đã bị ngọn lửa nho nhỏ kia đốt cháy đến 1000 độ: “Chỉ là, sao nó lại nhỏ như vậy?”

“Nhỏ? Trần Đức, có vẻ anh đã có sự hiếu lầm gì với Ly Hỏa rồi. ở quê hương Đại Thiên Thế Giới của tôi có khoảng mấy chục ngàn loại lửa, mà Ly Hỏa, lại xếp thứ 6!”

“Nó yếu nhưthế là vì bị cái đèn đồng kia trấn áp, giống như ngọn lửa trong thế tục ở Trái Đất không thế cháy trong chân không vậy”.

“Với anh mà nói, đây là một cơ duyên cực kỳ to lớn. Anh là võ giả thuộc tính hỏa, nếu có thế luyện chế nó cho mình dùng, chắc chắn sẽ có hiệu quả còn mạnh hơn cả 100000kg Tử Linh Thạch, hiếu chưa?”

Linh Lung thật sự hâm mộ, trong Đại Thiên Thế

Giới có biết bao nhiêu người đang tìm Ly Hỏa? Ai mà ngờ được, Lỵ Hỏa khủng bố khiến người ta thèm nhỏ dãi lại bị đệ tử của ông nội cô ta đưa đến Vân Tiẽu Giới cơ chứ?

Nếu bị những cao thủ ấy biết được chắc sẽ hộc máu giận dữ giậm chân chửi đống lên!

“Còn mạnh hơn 100000kg Tử Lỉnh Thạch?”,

Trần Đức không khỏi nuốt một ngụm nước miếng, không giấu nổi sự kích động: “Với thực lực bây giờ của tôi có thế luyện hóa nó thật sao?”

“Được chứ, đều là thuộc tính hỏa, anh và nó hoàn toàn phù hợp với nhau. Có điều… phải mất một chút thời gian!”, Linh Lung đáp.

“Mất bao lâu?”, Trần Đức tò mò hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK