Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

ở lại nơi này, hay đến Thánh Khư, lựa chọn này không khó.

“Nếu lão tổ Lưỡng Nghi Tông đã để lại truyền thừa, tôi đâu thế phụ lòng”, trầm mặc một lúc, Trần Đức nói: “Linh Lung, tôi phải bắt đầu tu luyện, cô đồng ý hộ pháp cho tôi không?”

“Đương nhiên rồi”.

Linh Lung hưng phấn gật đầu, Trần Đức tiến bộ càng nhanh, thì tốc độ hồi phục của cô ta sẽ càng nhanh, hồi phục đến đỉnh cao, nắn tạo lại cơ thể là việc ở ngay trong tầm tay.

“Cảm ơn!”

Trần Đức nói lời cảm ơn, sau đó, tế ra đỉnh Long Văn, toàn bộ ngọn đèn, hồ lỏ, một ngọn núi, một quyển sách cổ, đồng thời kiếm Long Ngâm cũng được anh cầm trong tay!

Những ngày tiếp theo, anh dồn hết hai trăm phần trăm tinh lực vào tu hành!

“Nếu có thế có một người chiến đấu với tôi thì sẽ tốt hơn”, Trần Đức thấp giọng lẩm bẩm, tu luyện một mình, đương nhiẽn không tốt bằng chiến đấu với người khác.

Vừa dứt lời, đột nhiên, một luồng hào quang lóe lẻn, trong mảy mù phía trước bồng có một bóng hình đi ra!

Trong mảy mù linh khí dày đặc, một bóng hình cao gầy chậm rãi đi ra, ánh mắt Trần Đức sững lại, có hơi bối rối!

“Linh Lung, tôi đang nằm mơ sao?”, trông bóng hình đó, Trần Đức khó hiếu: “Anh ta và tôi… sao giống nhau thế?”

Người trước mắt, ngoại trừ đôi mát trống rồng, ngờ nghệch, vô hồn ra, những thứ còn lại, bất luận là chiều cao, khuôn mặt hay thần thái, đều giống Trần Đức y hệt!

“Ầm!”

Linh Lung còn chưa lẻn tiếng, lập tức, bóng hình giống Trần Đức phía trước bùng phát ra một luồng khí tức cường mạnh, chiếu ánh sáng vàng rực rỡ, mang theo lưu quang đập một quyền về phía Tràn

Đức.

“Bành!”

Trong lúc không kịp đề phòng, Trần Đức bị đánh một quyền chắc nịch, lồng ngực của anh lập tức lõm xuống, mười mấy cái xương cốt gãy lìa cùng lúc, anh bị bẳn ra xa mười mét, miệng phun ra máu tươi, sắc mặt trắng bệch.

“Nhìn thấy chưa? Anh ta không giống anh, mạnh hơn anh nhiều, nơi này thành một phương trời đất, là đạo của thánh nhân, còn anh ta, là diễn hóa của đạo Thánh Nhân, thực lực giống anh, nhưng võ kỹ mà anh biết, anh ta lại nắm vững vô cùng thuần thục!”

Trong tiên đài, Linh Lung cám khái xong, lại nói: “Anh ta sẽ không đánh chết anh, nhưng trừ phi anh chỉ còn một hơi thở cuối cùng, nếu không anh ta sẽ không dừng lại, có thể nói, đây là đối thủ tu luyện tốt nhất của anh”.

“Bốp!”

Trong lúc Linh Lung nói, hai tay của Trần Đức’ đó bắt đầu niết ấn, một tay sấm sét ầm ầm không ngừng vang lên, cùng với ngón tay động đậy, trời đất biến sắc, mây đen vô tận bao trùm, hội tụ.

Đồng thời, một hình ấn lớn ngưng kết trên bầu

trời, một luồng khí tức hủy thiên diệt địa vô cùng rùng rợn dập dờn lan rộng, tựa như sắp đến ngày tận thế, gió bão nối lên, cực kỳ khúng bố.

‘Trấn Lỏi Ấn, Thiên Bình Ấn?”

Nhìn thanh thế ngút trời đó, Trân Đức được một phen chóng mặt.

Quả nhiên!

Đối phương không chỉ biết võ kỹ của anh, mà còn tinh thông hơn anh, sử dụng tốt và hiệu quả hơn anh!

Thỉ triển Trấn Lôi Ấn, Thiên Bình Ấn cùng một lúc, cả vùng trời đất nhỏ bé đều ầm ầm vang động.

Đối diện với người không có linh hồn này, Trần Đức không dám lơ là, tuy đối phương sẽ không đánh chết anh, nhưng anh cũng không muốn bị đánh thành con heo.

Sau đó.

Anh nằm thẳng người, giơ chân dùng sức bật lẽn đứng vững trẽn mặt đất, lấy từ trong lòng một viên đan dược, sau khi ổn định thương thế, cũng bắt đầu ngưng kết hai ấn Trấn Lôi, Thiên Bình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK