Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Vù vù!’

Trong cơ thế Trần Đức, tất cả mọi thứ đều bắt đầu gia tăng thực lực, liên tục không ngừng, nhưng tiếng trống vang dội, bắt đầu lột xác, cơ thể cứng rắn như sắt lại bắt đầu mạnh hơn đâu đó hàng trăm lần, da thịt trong suốt, sáng bóng đến lạ.

Một giờ, hai giờ, ba giờ…

Hơn bốn giờ trôi qua, cuối cùng, ánh sáng cũng đã biến mất, thần quang yếu dần, Trần Đức mở hai mắt ra.

“Đùng!”

Đôi mắt vừa mở, thì hai mũi nhọn đã bắn ra, như sấm sét trực tiếp biến khung cảnh trước mặt thành một sa mạc khô cằn, hết sức khủng bố.

“Hóa Đạo đỉnh phong!”

Đôi mắt Trần Đức là sự hưng phấn không sao tả nổi!

Lúc này, thu hoạch của anh đã vượt xa những gì anh nghĩ!

Anh cứ tưởng cao nhất, nhiều nhất cũng chỉ lẽn đến Hóa Đạo nhất giai, nhị giai thôi là ngừng rồi.

Ai mà ngờ được, lại đột phá lên tận Hóa Đạo đỉnh phong!

Tuy là Hóa Đạo của anh rất có thế sẽ khác biệt đến chín mươi chín phần trăm các Hóa Đạo bình thường khác, rất khác biệt, nhưng anh có thế bảo đảm, nếu so sánh với bọn họ, thực lực của anh ắt hẳn đã lên đến Hóa Đạo đỉnh phong!

Mấy tiếng đồng hồ, anh đã đi hết con đường mà người khác phải mất đến mười mấy năm, mấy trăm năm, thậm chí là cả ngàn năm mới đi tới!

Bản thân anh cũng thấy vô cùng khó tin, thế này có hơi quá rồi đó.

Nhưng mà, anh đã làm được!

“Có lẽ, nó liên quan đến hơi thở hỗn độn kia…”

Trần Đức suy nghĩ một lát, chỉ có thế đưa ra được đáp án này, thức hải cúa anh đã không còn là lực thần hồn ban đầu nữa, mà là một mảnh hỗn độn, nguyên khí hấp thu vào người anh như trở thành một nguồn năng lượng nào đó, nhanh chóng hóa thành dòng khí hổn độn, lại được anh hấp thu hết.

Cảm giác này, giống hệt như uống một ly nước lọc, sau khi chuyển hóa, nó lại biến thành sữa, biến

thành chất dinh dưỡng vậy!

“Lần này, dù gặp lại Trần Võ Sỉ cũng có thế đánh một trận, nói không chừng còn mạnh hơn ấy chứ?”

Mắt Trần Đức chợt sáng, tuy là anh vẫn còn thua Trần Võ Si hai ba cảnh giới, nhưng nếu tiến vào Cực Cảnh, cộng với Tự Tại Thần Ma Công, anh tin chắc mình có thế đánh một trận!

Tất nhiên, ai thắng ai thua thì vẫn khó nói lắm. Một phần do Trần Võ Si cũng rất mạnh, trước đó, thực lực của Trần Võ Si đã có thể trực tiếp giết chết anh trong giây lát rồi, anh có thể thoát được một kiếp là do đối phương sơ sấy, bản thản anh cũng may mắn mà thôi.

Mặt khác, ai mà biết được Đại Thiên Thế Giới sẽ có những thủ đoạn khủng bố gì?

Đến tận lúc này, Trần Đức vẫn không dám nói mình hiếu biết bao nhiẽu về thế giới này.

Dù sao…

Tạm thời anh chỉ mới tiếp xúc được rất ít người, thời gian cũng rất ngắn ngủi, chẳng hạn như Độc Cô Huyền, Tu La Tử, Tô Y Y.

Người duy nhất tiếp xúc khá lâu chính là Dư Tư Vũ, nhưng hai người cũng không trao đối với nhau quá nhiều.

“Bây giờ, với thực lực của mình, ắt hẳn đã trên cơ kha khá người trên đảo Khốn Long này rồi”.

Trần Đức hít sâu, khỉ cảnh giới và thực lực tăng cao, anh cũng có đủ can đảm để đứng vững trên đảo Khốn Long này, tiến vào trung tâm đảo.

Ba tiếng sau.

Trung tâm đảo Khốn Long.

Trong rừng sâu có một đội ngũ bảy người đang di chuyển.

Trong nhóm đó có một thanh niẻn mặc áo bào đen, người đó đi cuối cùng, bên cạnh còn có một người đàn ỏng trông có vẻ bốn, năm mươi tuốỉ, nhưng thực chất đã hơn mấy trăm tuổi rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK