Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên khuôn mặt méo xệch của ưng Tiếu Long lóe lên vẻ sợ hãi, kinh ngạc, chấn động, cả mí mắt và khóe miệng đều co giật, kinh hoàng.

Đầu óc trống rỗng.

Cái bóng của cái chết bao trùm toàn bộ đỉnh đầu của ông ta.

“Lão già, chẳng phải ông muốn thay đổi chủ ý của tôi sao?”, khuôn mặt Trần Đức nghiêm lạnh, cười ha ha: “ông, dựa vào đâu chứ?”

Vừa dứt lời,

“Phập phập!”

Trái tim của Ưng Tiêu Long vỡ vụn!

Cùng lúc đó, một luồng sức mạnh thần hồn đáng sợ như một thanh đao chém vào thức hái của Ưng Tiếu Long!

Liền sau đó.

Đầu của Ưng Tiếu Long nố tung!

Tương huyết như mưa rơi nhỏ tí tách xuống đất. Không có gì hồi hộp, ưng Tiếu Long chết thắng

Cơ thế già nua như đổ xuống đất như tấm gỗ, không còn sức sống.

cả quá trình vỏ cùng nhanh, từ lúc ỏng ta ra quyền, đến lúc chết, chỉ chưa đến mười giây!

Lúc này, cả Thiên Điện rơi vào im lặng!

Im lặng như chết chóc.

Cánh tượng dừng lại ớ đó!

Bốn người Chu Tử Hiên, Phó Vĩnh Sinh, Diệp Lề Cuồng, Tô Trung Dương đều thôn mặt, không dám tin vào mắt của mình, ánh mắt nhìn chằm chằm cánh tay nhuốm máu của Trần Đức, vẻ mặt vô cùng đặc sắc.

Từ trên xuống dưới nhà họ ưng, ngoại trừ chín mươi chín người dịch chuyến phong ấn, và ưng Thanh Vũ, ưng Khả Nhi ra, tất cả mọi người đều toàn thần cứng đờ, da đầu như bị xé rách, cực kỳ tê dại!

ưng Tiếu Long, chết rồi?

ưng Tiếu Long, đại trưởng lão nhà họ ưng chết một cách đơn giản như vậy?

Còn chết trong tay Trần Bát Hoang chỉ có cảnh giới thông thần nhất trọng?

Vãi!

Không phải nằm mơ chứ!

Người nào cũng như gặp quỷ, cơ thể cứng đờ, mắt trợn to, quỷ dị và chấn hãi không tả được!

‘Tôi nói lại lần nữa, hôm nay, tôi buộc phải đưa Thanh Vũ đi!”, giọng Trần Đức trầm thấp, anh không có nhiều thời gian, sức mạnh của Linh Lung, anh chỉ có thể chịu đựng nhiều nhất nửa tiếng!

Không vì gì khác, sức mạnh của Linh Lung cho anh mượn quá quá quá lớn, nếu thời gian quá dài, anh sẽ nố tung cơ thể mà chết!

Cho nên, anh không muốn lãng phí một giây một phút!

Giết ưng Tiếu Long, giết một cách dứt khoát, nhanh gọn!

“To gan!”

Trần Đức vừa dứt lời, trong phút chốc, ưng Chiếu đứng lên từ vương vị, có thế thấy rõ ràng, trên trán ông ta, gân xanh nối lên như giun đất lượn vòng, vô cùng đáng sợ!

Lúc ông ta đứng lên, một trận cuồng phong đáng sợ mang theo mùi máu tanh bỗng tỏa ra!

Cạch cạch cạch!

Dưới trận cuồng phong này, Trần Đức đứng không vững, lùi lại liên tiếp mười mấy bước, mới có thể ổn định thản hình!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK