Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh thi triển thuật hư không, sau đó lập tức trốn đi.

Anh phản ứng rất nhanh.

Hai người đến đảy không hề phát hiện ra chút

nào.

“Tô Vân Phi, Tô Y Y?”

Thấy mặt hai người đó, Trần Đức thoáng giật mình.

Không thế ngờ được mình lại chạm mặt hai anh em này ở đây.

Tô Vân Phi vẫn thế, trường bào màu xanh như khoác cả biến rộng trẽn người, vạt áo bay bay, hơi thở kinh người.

Tô Y Y vẫn giống với lần đầu tiên gặp gỡ, vô cùng chói mắt, mái tóc đuôi ngựa dài buộc phía sau, dáng người nhỏ nhắn uyển chuyển, chỗ nào cần lồi có lồi, cần lõm có lõm, bên dưới chiếc quần ngắn là đôi chân thon dài, thẳng tắp, trắng như ngọc Dương Chỉ, đôi giày bít chân màu xanh lại càng tôn lẻn vẻ đẹp của đôi chân ấy.

“Anh, Trần Bát Hoang sẽ đến đây thật hả?”

Đến nơi, Tô Y Y và Tô Vân Phi dừng lại, cõ ta quay sang nhìn Tô Vân Phi: “Tên đó lại dám lừa gạt chúng ta, nói mình là người nhà họ Trần. Hừ hừ, nếu bắt được anh ta, nhất định phải cho anh ta một trận ra trò, sau đó mới giao cho Trần Võ Si đế đối lấy tuyệt chú”.

“Trực giác nói cho anh biết tên đó nhất định sẽ đến”.

Đôi mắt hoa đào của Tô Vân Phi lóe lên vẻ âm u: “Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất, tất cả mọi người đều muốn tìm thấy và giết hắn, đối lấy mười tuyệt chú, chắc chắn hắn ta sẽ không đến những nơi trông có vẻ an toàn, đi thôi, tiến về phía trước xem thử”.

“ừm”.

Tô Y Y gật đầu, đi theo Tô Vân Phi, từng bước tiến về phía trước.

“Cứ tưởng trận pháp đó được chuấn bị cho mình, xem ra đối tượng không phải là mình…”

Trong hư không, Trần Đức nhìn hai người.

Xa xa phía trước.

Chính là trung tâm của trận pháp!

Một khi tiến vào.

Chỉ cần trận pháp mở ra, trừ khỉ là người sẳp đặt, nếu không sẽ rất khó thoát!

Từ đối thoại của hai người họ, không khó đế phản tích, trước kia Tô Y Y chưa từng tới nơi này, dù lần này tới đây cũng là do Tô Vân Phi dần tới.

Lại nhớ tới kế hoạch bí mật của Tô Danh và Tô Diệp từng chết trong tay anh.

Đáp án đã hiện lẽn rất rõ.

Trận văn này…

Được chuấn bị cho Tô Y Y !

Kẻ muốn giật lấy ấn ký Thiên Đạo của Tô Y Y không phải Tô Danh, cũng không phải Tô Diệp, mà là huynh trướng của cô ta, anh của cô ta, Tô Vân Phi!

“Anh, bên này không có người”.

Phía trước, Tỏ Y Y bất đắc dĩ lắc đầu, dáng vẻ ngây thơ, hoàn toàn không hề đề phòng: “Chắc là anh ta không tới đây đâu, hay là chúng ta đi thỏi, nghe nói gần đây có người phát hiện ra trứng khủng long có huyết mạch phản tố, chúng ta đừng lãng phí thời gian trên người Trần Bát Hoang nữa, quay về tìm trứng rồng thôi, nói không chừng có thế tìm được cách rời khỏi đảo Khốn Long đấy”.

“Tên đó có tới hay không cũng không quan trọng”.

Tô Vân Phi bỗng nhiên dừng bước, xoay người lại, vẻ mặt tươi cười: “Quan trọng là em đã đến đây rồi”.

“Anh, anh nói thế là sao? Ngày nào em cũng đi cùng VỚI anh mà?”

“ừ, đúng là ngày nào cũng đi cùng anh, nhưng mà… Hôm nay có hơi đặc biệt”.

‘Đặc biệt chỗ nào?’

“Ầm!”

Tô Y Y không chờ được cảu trả lời của Tỏ Vân Phi, mà chỉ chờ được thứ nguyên khí chợt dâng lên, hắn ta ra tay trong nháy mắt, một chưởng đè xuống đỉnh đầu Tô Y Y với tốc độ cực nhanh!”

“Đại Tu Danh cửu Ấn!”

Tiếng hét vang vọng, chưởng ấn của Tô Vân Phi ngưng tụ sức mạnh, đất trời xoay chuyến trong nháy mắt, một chưởng che trời đè xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK