Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà huyền giai, với địa giai, là khác biệt!

Không cần phải nghi ngờ, chỉ cần cho người đó một thời gian nhất định, luyện ra Thái Thanh Thần Đan hoàn mỹ chỉ là chuyện nhỏ.

Sau đó.

Bọn họ lại truyền tay viên đan dược cho từng chấp sự và khảo hạch sư, không lâu sau đó, tất cả mọi người đều cực kỳ khiếp sợ!

“Môn chủ!”

Sau khi xác định đan dược này thật sự là Thái Thanh Thần Đan, thì mọi người cũng đã hiếu được tại sao Phó Vĩnh Sinh lại nối giận.

“Ngu xuẩn!”, Diệp Lễ Cuồng mắng Lư Minh Nguyệt một câu, sau đó, họ dè dặt nói với Phó Vĩnh Sinh.

“Môn chủ cứ yên tâm, tôi sẽ lập tức điều tra hành tung của cao thủ đó ngay, chắc chắn sẽ dẵn về đây cho ông!”

Phó Vĩnh Sinh chưa mở miệng thì Diệp Lễ Cuồng đã gọi đội trưởng Diêm, người canh gác hôm qua tới.

“Lư Minh Nguyệt, ông tự nói cho ông ta biết dáng vẻ cúa người đó, lão Diêm là người tôi tuyến chọn cấn thận, chắc chắn sẽ nhớ rõ dáng vẻ cụ thể của người đó”.

“Bấm phó môn chủ, người đó… Rất kỳ quái, hầu hết người của Vân Tiểu Giới đều có tóc dài, nhưng tóc của cậu ta lại rất ngắn, hôm đó trong số những

người đến sát hạch thì chỉ có mình cậu ta đế đầu húi cua!”

Trên thực tế, những đặc điếm khác thì Lư Minh Nguyệt đã quên rồi, bởi vì khi đó ông ta hoàn toàn không thèm liếc mắt nhìn người ta.

Điều duy nhất ông ta nhớ rõ, chính là mái tóc húi cua đặc biệt!

“Tóc húi cua?”, đội trưởng Diêm nghe thế thì trong đầu lập tức xuất hiện chàng thanh niên hôm qua lấy ra Bạch Ngọc Xích Dương đan.

Ông ta.

Có ấn tượng cực kỳ sâu sắc!

Sau đó.

ĐỘI trưởng Diêm dùng linh khí làm chất dẫn, huyên hóa ra dáng vẻ của Trần Đức.

Sau khi nhìn thấy người đó trẻ tuổi như thế, mọi người trong sảnh nghị sự đều giật mình hoảng hốt!

Nhất là Tỏ Trung Dương.

Sẳc mặt lập tức trớ nên quái lạ.

Khiếp sợ, kinh ngạc, hoảng hốt, sợ hãi… Đủ loại vẻ mặt xuất hiện, cực kỳ náo nhiệt!

Lúc này, ông ta hỏi: “Lư Minh Nguyệt, ông nhìn kỹ xem có phải là cậu ta không?”

“Đúng, là cậu ta!”

Tuy Lư Minh Nguyệt không nhớ rõ dáng vẻ Trần Đức, nhưng khoảnh khắc nhìn thấy thì vẩn nhận ra được.

“Môn chủ, phó môn chủ, cậu ta, Thái Thanh Thần Đan, được làm từ tay cậu ta!”

“Cái gì?”

Ông ta vừa xác nhận xong thì không chí mình Tô Trung Dương, mà mồi người có mặt ở đó, cả Phó Vĩnh Sinh cũng cực kỳ hoảng hốt!

Trẻ!

Rất trẻ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK