Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng, chỉ cần nhìn từ hình dáng bên ngoài, có thế nhìn ra ba chiếc xe này không hề đơn giản, hoàn toàn không có trên thị trường, thuộc về hàng đặt làm riêng!

Đặc biệt là chiếc ớ trung tâm nhất, là chiếc sang trọng nhất toàn thân đều…đều được làm bằng vàng bạc thật, ngay cả cửa sổ kính cũng được làm bằng thủy tinh nguyên chất, thân xe sáng bóng giống như một cung điện di động.

Cái này không quan trọng…

Quan trọng là ở hai bên trái phải của mười lăm chiếc xe, là một đơn vị quân đội đi theo.

Quân đội mang theo súng thật đạn thật trên người mặc giáp trụ.

Bọn họ không ngồi xe, mà đang chạy song song hai bên trái phải.

Cung Dương nhìn thấy cảnh này liền choáng váng.

Không chỉ anh, thực tế ai đi trên con đường dành cho người đi bộ này cũng đều sững sờ, loại chiến trận này rốt cuộc là có nhân vật lớn nào xuất hiện?

Phải biết rằng đường dành cho người đi bộ này bình thường sẽ không cho phép xe cộ ra vào!

Gần như tất cả mọi người ven đường đều dừng lại, trố mắt nhìn về phía đoàn xe sang kia.

Ai ngờ lúc này Cung Dương lạị sinh ra cảm giác tự cho mình hơn hẳn người khác, hắn ta khinh bỉ nói với Trần Đức: “Nhìn thấy không? Loại chiến trận này đám dế nhũi trong đại lục chúng mày e rằng cả đời cũng không có cơ hội thấy đâu, ha ha…”

Dáng vẻ Cung Dương cao cao tại thượng, khinh thường cười ha ha nói:

“Những thứ khác ờ Hương Giang bọn tao không sản xuất, chỉ sản xuất mấy thứ lớn thôi, sao hả? Chưa từng nhìn thấy xe chế tạo từ vẵn thạch, thủy tinh, hoàng kỉm? Còn không mau chụp hình mang về cho mấy tên dế nhũi đại lục xem?”

“Anh Cung, rốt cuộc trong xe là ai?”, cô gái bên cạnh hắn ta nhò giọng hỏi.

“Ha ha, biết nhà họ Diệp không? Loại xe này cả Hương Giang không vượt quá mười chiếc, em nhìn

thấy biến số xe chứ? Trên biến số xe có một chữ “Diệp”, chứng tỏ đó là biến số xe chuyên dụng của nhà họ Diệp đấy”.

“Nhà họ Diệp lợi hại thế sao?”, Hiếu Anh nghi

ngờ.

“Đúng vậy, cứ nói thế này đi, người nhà họ Diệp chỉ cần giậm chân một cái, toàn bộ Hương Giang đều sẽ nghiêng trời lở đất”.

“Đến cũng nhanh đấy”, biết được người đến là nhà họ Diệp, Trần Đức có chút kinh ngạc, tốc độ đối phương đến còn nhanh hơn rất nhiều so với anh tưởng tượng.

Cùng giây đó,

Đoàn xe được bảo vệ bời các quân nhân tưthế rắn rỏi và dáng người cao ngạo đã dừng lại.

Chiếc xe ở giữa vừa vặn dừng trước ba người Trần Đức.

“Đảy… đây… đây là tình huống gì thế?”, Cung Dương nhìn xe dừng lại, hắn ta ngây ngốc,

Mấy xe này sao lại đổ trước mặt hắn ta?

Chẳng lẽ,

Là tìm hắn ta?

Cung Dương nhìn xung quanh, phát hiện gần mình ngoại trừ Hiếu Anh và tên dế nhũi kia thì không có người khác,

Nhớ đến hắn ta từ nhỏ sống với mẹ, hắn ta từng nghe mẹ nhắc qua bố mình là người có tiền có quyền, còn hẳn ta là con riêng của mẹ và người đó,

Trong nháy mắt,

Cung Dương liền nghĩ chuyện này liên quan đến nhà họ Diệp!

Chẳng lẽ bố hắn ta là người của nhà họ Diệp sao?

Mà bây giờ nhà họ Diệp tìm tới cửa, muốn bảo hắn ta quay về thừa kế tài sản?

Lập tức, Cung Dương như vô cùng chắc chắn, mặt hắn ta đỏ bừng, cơ thể có chút run rẩy nắm tay người phụ nữ bên cạnh: “Bố anh, nhất định là bố anh, hoặc là ông nội anh, bọn họ đến đón anh đấy!”

“Cuối cùng bọn họ cũng tìm được anh rồi…”

Người phụ nữ mặt đầy khó hiểu: “Bố anh? ông nội anh?”

“Không sai, chắc chắn là vậy, chắc chắn là vậy!”, Cung Dương kích động không thôi, mặt đỏ bừng: “Sắp phát đạt rồi, tôi sắp phát đạt rồi!”

Sau đó, hắn ta chỉ vào Trần Đức, lời không mạch lạc nói:

“Thằng nhãi, mày xong rồi, chờ tao nhận tố quy tông, tao nhất định bảo người nhà họ Diệp đánh mày thành đầu heo!”

Cũng đúng lúc này,

Cánh cửa của mười mấy chiếc xe sang đồng loạt mở ra, một đám vệ sĩ mặc áo vest giày da đeo kính râm bước xuống,

Hai người trong đó một trước một sau đi đến chiếc xe màu hoàng kim đắng trước và mở cửa!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK