Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cảnh giới lâu nay người khác khó có thế đột phá đến tay anh lại đơn giản giống như ăn cơm uống nước, trăng đến rằm trăng tròn, không có nửa phần trở

ngại, anh được hưởng lợi từ sự thừa kế, kinh nghiệm mà cảnh giới đột nhiên được đề cao, thậm chí không tồn tại bất kỳ vấn đề nền tảng lung lay nào.

Thời gian chậm rãi trôi qua, không biết đã trải qua bao lâu hơi thở của Trần Đức ngày càng trờ nên hồn hậu và khủng bố, anh lẳng lặng ngồi ở nơi đó giống như một con thú hoang đang ngủ đông!

“Địa tiên tầng chín…”

Tuy rằng vui mừng nhưng Trần Đức vẫn có chút không hài lòng, sau khi tiến vào địa tiên tầng chín có thế xung kích địa tôn giả, nhưng…

Dường như còn có chút khó khăn!

Mặc dù khả năng lĩnh hội của anh là siêu mạnh, thần hồn cũng mạnh mẽ hơn người thường nhiều lần.

Nhưng…

Nhưng vẫn có trờ ngại!

Vượt qua cảnh giới lớn quả nhiên khác biệt về chất so với cảnh giới nhỏ, rất khó đế nhảy vọt trực tiếp từ địa tiên tầng chín lên tới địa tôn giả.

Tuy nhiẽn Trần Đức không nản lòng, anh tiếp tục vận chuyến Âm Dương Kinh, ánh sáng màu vàng rực rỡ quanh người anh như thần thánh giáng thế bao trùm lấy cả cơ thể.

“Công pháp tu hành của tên nhóc này rốt cuộc là gì? Điếm màu đen kia hình như lại lớn hơn một chút…”, Linh Lung trong tiên đài nhìn điếm màu đen không bắt mắt trên thần thức màu vàng của Trần Đức hiếu kỳ thốt lên, tuy rằng vẩn nhỏ bé lu mờ không dễ phát giác nhưng quả thực đã lớn hơn một chút so với trước kia.

Ngay cả Linh Lung cũng không nhìn ra nguyên cớ.

Theo dòng thời gian, Trần Đức củng cố địa tiên cảnh, đồng thời hết lần này tới lần khác xung kích địa tôn giả, mỗi lần như vậy sẽ lại làm cạn kiệt linh dịch của toàn bộ phòng tu luyện.

Vẫn may!

Bất cứ khi nào linh dịch cạn kiệt lại rất nhanh sẽ có linh dịch mới được bố sung!

Trần Đức rất may mắn, nếu không có một nơi như vậy, có trời mới biết đến lúc nào anh mới có thế thăng cấp.

Thật khó đế tưởng tượng những kẻ đến từ giới khác của thành Thông Thiên đến cùng đã tiêu tốn bao nhiêu tài nguyên mới đạt được tới cảnh giới địa tôn giả này!

Lần xung kích thứ nhất!

Lần xung kích thứ hai!

Lần xung kích thứ một trăm!

Lần thứ ba trăm!

Cuối cùng không biết vào lần thứ bốn trăm bao nhiêu, con người Trần Đức lộ ra tia vui mừng quá đỗi!

Đột phá!

Anh thực sự đột phá rồi!

Có thế thấy rõ ràng cùng lúc đó thần thức trong tiên đài của anh hoàn toàn thoát khỏi xiềng xích trên người và có thể hoạt động tự do!

Trần Đức khống chế thần thức thoải mái như thường, không còn bất kỳ sự trói buộc nào nữa.

Chỉ là khi anh muốn bước ra khỏi tiên đài, lại bị chặn lại bởi một cánh cửa vô hình!

Bất luận cố gắng thế nào cũng không thể thoát ra được.

“Nhóc con đi khỏi tiên đài tương đương với hiện tượng hồn lìa khỏi xác như chúng ta nói ở thế giới tục, với thực lực hiện tại của anh, trong khoảng thời gian ngắn vần chưa thế làm được việc đó”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK