Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đã xảy ra chuyện gì?

Trong đầu Cát Phong Hành chỉ có một loạt dấu hỏi, đồng thời, ngồi phệt ngồi xuống đất, cả người mềm nhũn, khỏng còn sức lực.

Ông ta nhìn chằm chằm Trần Đức, rồi lại nhìn Hiên Viên Anh Hùng bên cạnh Trần Đức.

Đến bây giờ ông ta vằn không biết vừa nãy là ai ra tay!

Cát Phong Hành đã vậy, phía xa, Vân Tịch Dao, Vân Diệp, Tu La Tử và hai vị thái thượng trường lão của đảo Định Thiên và An Nhã Hi trong bóng tối càng không cần nói, bọn họ như bị sét đánh, dường như sững sờ tại chồ như khúc gỗ.

Cả không gian cũng hoàn toàn tĩnh lặng, giống như ngừng tại đó, không có chút âm thanh.

“Học cung Đạo Vận phải không? Về nói với viện trưởng của các ông, nói Thủy Dương Vân đã chết trong tay Hiên Viên Anh Hùng, chọn báo thù hay coi như không biết, học cung Đạo Vận tự lựa chon”.

Lúc này Hiên Viên Anh Hùng lướt nhìn Cát Phong Hành, cất giọng rất thản nhiên.

Nói xong, nhìn Vân Tịch Dao rưng rưng nước mắt ớ phía xa, Hiên Viên Anh Hùng lại nhìn sang Trần Đức, ôn hòa nói: “Bát Hoang, hình như cậu có việc cần giải quyết, cho cậu một ngày, một ngày sau, đến Nam Hạ Châu, tôi đợi cậu ở tộc Hiên Viên, nhớ kỹ, trước khi gặp được tôi, không được đột phá”.

Vừa dứt lời, Hiên Viên Anh Hùng vụt người đi, trong tích tắc, vụt lẻn bầu trời, hóa thành luồng sáng, biến mất khỏi đảo Định Thiên.

Cấm chế, trận pháp trên đảo Định Thiên dường như chẳng có tác dụng trước mặt ông ta.

Hiên Viên Anh Hùng đi xa, tốc độ cực nhanh, dường như trong tích tắc, Trần Đức đã không cảm nhận được khí tức của ông ta, phải biết rằng, với thần hồn hiện tại của Trần Đức, không gặp tình huống ở khu vực đặc biệt, cảm nhận trong vòng bán kính ba năm vạn mét không thành vấn đề.

Cũng có nghĩa là, hiện giờ Hiên Viên Anh Hùng đã cách anh ít nhất ba vạn mét!

Cho đến khỉ ông ta đi xa, Vân Diệp, Vân Tịch Dao, Tu La Tử và hai vị thái thượng trưởng lão đảo Định Thiên và An Nhã Hi ẩn mình trong hư không đều đang chấn hãi không thôi.

Thủy Dương Vân chết rồi?

Bọn họ khó mà chấp nhận hiện thực này, phải biết rằng, trước đây, Thủy Dương Vân đàn áp đến cả đảo Định Thiên thở cũng khõng dám thở mạnh!

Thiên Đạo cửu trọng thiên!

Kế cả nhìn khắp cả thế giới Đại Thiên, ông ta cũng khá là mạnh, ở Tây Thần Châu này, chỉ cần thế lực, gia tộc cổ xưa, và một số thế lực hàng đầu có căn cơ cường mạnh không xuất hiện cường giả, thì đã là đỉnh cấp!

Nhưng ông ta lại chết như vậy!

Hơn nữa, hoàn toàn không có sức kháng cự, hoàn toàn bị nghiền nát!

Người ra tay vốn không cần động

đậy.

Cũng có nghĩa là, chí dựa vào ý niệm, đã giết chết ông ta!

Cát Phong Hành mềm nhũn dưới đất, khuôn mặt già nua trắng như tờ giấy, như xác chết biết đi, như người sắp chết, kinh hãi, sợ sệt, chưa hoàn hồn lại.

“Hiên Viên Anh Hùng… Hiên Viên Anh Hùng…”

Bốn chữ vang vọng trong đầu như sấm sét, ông ta như kẻ ngốc, miệng không ngừng lẩm bẩm.

Là trưởng lão của học cung Đạo Vận, làm sao khỏng biết Hiên Viên Anh Hùng?

Đó là cái tên được ghi chép trong sử sách Đại Thiên, cả thế giới Đại Thiên đều lưu truyền truyền thuyết và sự tích của ông ta, khi ông ta thành danh, Cát Phong Hành vẫn còn chưa ra đời!

Hiên Viên Anh Hùng, quay lại rồi!

Không bất ngờ, chuyện này nhanh chóng được truyền khắp thế giới Đại Thiên, về mặt ý nghĩa nào đó, sự trở lại của ông ta có ảnh hướng quan trọng với thế giới Đại Thiên!

Thậm chí rất có khả năng sẽ thay đổi cục diện của thế giới Đại Thiên!

Kể cả bốn thần quốc, e rằng cũng ngồi không yẽn!

Buộc phải thỏng báo tin này cho học cung Đạo Vận ngay lập tức, đợi người ra quyết định của học cung Đạo Vận sắp xếp!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK