Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cô gái, cô tên là gì?”, đúng lúc này, hình bóng của ngũ viện trưởng hạ xuống đất, đi đến chỗ Âu Dã Tư Linh: “Âu Dã Tư Linh tham kiến ngũ viện trướng!”, cô đã từng nhìn thấy dángvẻ cúa sáu vị viện trướng qua sách vớ, cho nên vừa nhìn thấy đã nhận ra ngay, khẽ cúi người chào.

“Haha, không tệ!”, ngũ viện trưởng cười hài lòng, đối với Âu Dã Tư Linh khá vừa ý: “Ngoại viện có một thiên kiêu chi nữ như vậy, vậy mà Triến Lăng Tiêu này lại không hay biết, đúng là sơ suất quá”

“Tư Linh, từ hôm nay trở đi, cô sẽ gia nhập nội viện, làm đệ tử của nội viện, tiếc là… số đệ tử của tôi đã đạt giới hạn, bằng không nhất định sẽ nhận cô làm đệ tử chân truyền”, ngũ viện trưởng cảm thấy khá tiếc, vừa gặp Âu Dã Tư Linh ông ta đã rất vừa mắt, thứ nhất là cô nhận được truyền thừa của cầm Tâm, thứ hai là cô khá hiểu chuyện, khiến người ta yêu thích.

“Tư Linh!”

Lúc này trong đám người, lục trường lão mới sực tỉnh lại, nắm bẳt cơ hội, ân cần nói: “Võ kỹ địa giai lần trước tôi đưa cho cô luyện thế nào rồi? Bẽn tôi vẫn còn chỗ, hay là làm đệ tử của tôi đi, tôi sẽ đích thân chỉ dạy cho cô!”

“Lục trường lão, ông có ý gì thế, giành người sao?”, lục trưởng lão vừa dứt lời, thập trường lão cung là người tu kiếm, vội lên tiếng: “Lần đầu tiên nhìn thấy Tư Linh, tôi đã cảm thấy cô ấy là một người phi phàm, có ý muốn nhận cô ấy làm đồ đệ, ông giành cái gì, Tư Linh, chỉ cần cô đồng ý làm đệ tử của tôi thì cô chính là đệ tử chân truyền duy nhất của tôi!”

“Tư Linh, đừng nghe lời lão già kia, tôi là cửu trường lão trong nội viện, mặc dù tôi không phải tu kiếm nhưng cha tôi là người tu kiếm, chỉ cần cô đến, tôi đồng ý truyền tất cả những thứ liên quan đến

kiếm cho cô!”

“Hừ, mấy thứ đó của ông có gì hiếm lạ chứ!”, lúc này, lại một vị trưởng lão khác xuất hiện, trước đây ông ta là người đầu tiên tỏ rõ thái độ coi thường Âu Dã Tư Linh nhất, nhưng bây giờ lại sốt sắng lạ thường: “Tư Linh, chỉ cần cô đồng ý làm đệ tử của tôi, tôi sẽ tặng cô năm ngàn ký Tử Linh Thạch!”

Nghe vậy, vô số đệ tử ngoại viện đứng xung quanh vừa kinh ngạc vừa ghen tị!

Nảm ngàn ký Tử Linh Thạch đấy!

Thứ này đối với các vị cường giả Thần Tôn mà nói cũng cực kỳ quý giá, so với những cái gọi là lời hứa thì năm ngàn ký Tử Linh Thạch này thực tế hơn nhiều, lè thứ có thế thấy được!

‘TÔI có bảy ngàn năm trăm ký Tử Linh Thạch,

Tư Linh, vẳn nên làm đệ tử của tôi!”

“Tư Linh, thập tam trưởng lão tôi chẳng có thứ gì tốt, chỉ có một thanh kiếm. Thanh kiếm này là kiếm của tố tiên, trị giá mười lăm ngàn ký Tử Linh Thạch!”

“Tư Linh…”

Các vị trưởng lão giống như đang đấu giá đồ vật, tranh nhau nâng giá, thu hút Âu Dã Tư Linh về

phía mình. Nhìn thấy bọn họ như vậy, trong đầu Âu Dã Tư Linh không khỏi nghĩ đến chuyện lúc cô vừa mới đến học viện Thánh Phong, những vị trưởng lão này chán ghét cô đến mức nào. Khóe miệng cô khẽ nở một nụ cười rung động lòng người, cuối cùng xem như cô cũng không cách Trần Đức quá xa nữa, trong đôi mát trong veo hiện lên một chút kích động, nhưng ngay sau đó, cô liền bình tĩnh lại, chậm rãi nói: “Các vị trường lão…thực xin lỗi, e là Tư Linh không thế làm đồ đệ của các vị rồi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK