Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một mũi nhọn từ trên trời giáng xuống, đáp xuống mặt đất.

Ầm!

Cùng với sự đáp xuống của người đó, mấy hòn

đảo trong bán kính ngàn vạn dặm đều rung lên, ầm ầm chấn động, một hơi thở lạnh lẽo và đầy áp lực lan tràn.

Cả hòn đảo đều chìm trong thứ uy áp đáng sợ, võ sĩ dưới Thần Vương đều cảm nhận được sự run rẩy đến từ sảu trong linh hồn.

‘Chuyện gì thế này!’

Đệ Ngũ Vệ Đông rợn hết cả người, không chút do dự, kéo chuông cánh báo vang vọng, chưa đến nửa phút sau, ba ngàn Thần Vương, chín Bán Thánh, ba Thánh Nhân đã tập trung trẽn đảo nhỏ.

Ba người Đệ Ngũ Vệ Đông, Đệ Ngũ Chiến Trần, Đệ Ngũ Nhạc Hoa đứng đầu, sắc mặt căng thẳng nhìn về phía tản ra uy áp đáng sợ đó.

Dưới bầu trời sao, có một bóng người.

Là một nam tử trẻ tuổi, ít nhất là trông cỏ vẻ rẩt trẻ, trên người là trường bào màu xám rộng rãi, mái tóc dài đến tận thắt lưng, phất phơ theo gió, đôi giày đen nhẹ nhàng giẫm lẻn một gốc cây nhỏ.

Kỳ quái là người này tạo ra động tĩnh lớn như thế, nhưng chắng có thứ gì bị hư tốn, đôi mắt hết sức bình tĩnh nhìn đám người đông đúc, có thế nói là những cao thủ mạnh nhất trước mặt, sắc mặt vẫn hờ hững, chẳng có biểu cảm gì đặc biệt.

‘Tiền bối, cho hỏi ngài là ai? Đến tộc Đệ Ngũ này để làm gì?”

Đệ Ngũ Vệ Đông đứng cách đó năm trăm mét, ông ta không dám đến gần hơn, tuy người này trông có vẻ còn rất trẻ, nhưng…

Dao động từ hắn ta còn mạnh hơn cả ông ta, còn mạnh hơn tiếu công chúa Tây Hái lần trước đến

đây rất nhiều!

Không biết rõ là địch hay bạn, Đệ Ngũ Vệ Đông cực kỳ cẩn thận, lúc nói chuyện còn khẽ khom lưng xuống.

“Quỳ xuống!”

Nhưng, đáp lại ông ta chỉ có hai chữ, cùng với hai chữ đó được thốt ra, một luồng sức mạnh nặng nề càn quét về phía Đệ Ngũ Vệ Đông!

Dù là người mạnh như Đệ Ngũ Vệ Đông thì bấy giờ cũng chỉ cảm nhận được một ngọn núi khổng fô đang đè trên lưng mình.

Cùng lúc đó, hai chân ông ta mất kiểm soát khuỵu xuống.

Đệ Ngũ Chiến Trần, Đệ Ngũ Nhạc Hoa thấy vậy bèn tiến lên giúp đỡ.

Nhưng.

Vô dụng thôi!

Đối mặt với thanh niên trẻ đó, ba người bọn họ cùng hợp sức cũng không có tác dụng gì, chẳng những thế, mà uy áp còn trở nên nặng nề và khủng bố hơn!

“Bộp!J

“Bộp!”

“Bộp!”

Chưa đến mười giây, ba người đã cùng nhau quỳ xuống!

Hai đầu gối vùi thật sâu xuống mặt đất, dù họ cố gắng thế nào cũng không thể nhấc lên được!

“Bộp!”

Mẹ nó cái tiết mục trộm vào tận nhà. “Bộp!”

“Bộp!”

“Bộp!”

Gần như là cùng lúc, ba ngàn người sau lưng bọn họ cũng cảm nhận được áp lực vô biên, ai cũng quỳ xuống!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK