Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng,

Chín người đứng giữa hư không, như thiên quân vạn mã.

Hoàn toàn không thế nào coi thường!

Trần Nguyên Vũ nhìn thấy mấy thân ảnh kia xuất hiện, trong tròng mắt đau khố hiện ra vẻ khao khát, chỉ đáng tiếc nỗi đau đớn trong cơ thể khiến ông ta không thế nào nói chuyện.

Lão giả đưa mắt nhìn Trần Đức, liếc mắt nhìn Trần Nguyên Vũ đau đớn trong lòng bàn tay anh, ông ta thở dài nói:

“Đứa nhỏ này, hành hạ mà Nguyên Vũ đã chịu đựng đủ để giải quyết ân oán bao nhiêu năm của cậu rồi đúng chứ?

Nguyên Vũ là hy vọng của tương lai nhà họ Trần, có thể tha cho hắn một mạng không”.

“Ông là ai?”, Trần Đức hỏi.

‘Tộc… tộc trưởng?!”, ông ta vừa dứt lời, phía xa xa, lão tổ của Trần Đức – Trần Hành Giả, con ngươi ông ta chọt đọng lại, mắt nhìn lão giả ở chính giữa đang nói, ông ta không khỏi phát ra tiếng hô.

Theo tiếng kinh ngạc của Trần Hành

Giả.

Thân phận của người đó đương nhiên không cần nói cũng biết.

Gia chủ thế gia viền cố nhà họ Trần, Trần Phong Hành!

Mà mấy vị sau lưng ông ta,

Chính là những nhân vật cấp bậc trướng lão nhà họ Trần, mỗi một người lai lịch lớn đến kỉnh hãi, thực lực cũng mạnh dọa người.

Thế lực viền cổ và thế lực bình thường khác nhau.

Trong thế lực bình thường, gia chủ chưa chắc là người mạnh nhất, trên trưởng lão còn có thái thượng trưởng lão, mà thế lực viễn cổ thì khác, người mạnh nhất vĩnh viễn là tộc trướng, gia chủ, thánh chủ, tỏng chủ, chí có bọn họ mới phù hợp ngồi vào vị trí chí cao vỏ thượng kia!

Cho dù khỉ bọn họ lên chức không phải người mạnh nhất, dưới sự xây đắp của vô số tài nguyên cũng sẽ trờ nên mạnh hơn!

Vị trí của trường lão, từ đó lan rộng ra.

Chẳng aỉ ngờ,

Tộc trưởng nhà họ Trần và tám vị trưởng lão sẽ đích thân đến đây!

Rất nhiều người đều cực kỳ chấn động.

Phải biết rằng với thực lực của Trần Phong Hành, chí ít cũng phải là Vô Lượng Tôn!

Tám người còn lại cũng không yếu.

Bọn họ ở trên trời cao khiến không khí bốn phía nóng bừng bất an, tất cả đều dần dần cỏ đọng và yên tĩnh.

Đại Uy Thiên Thần Bạch Nguyệt Không và Hiên Viên Anh Hùng không biết đã đánh đến đâu rồi, hai người không có ở đây, trời đất này bọn họ là tôn!

Chọn thời điếm này xuất hiện,

Đúng là giỏi tính toán!

Sắc mặt Trần Hành Giả vô cùng khó coi, có chín người này ở đây, bọn họ lại một lần nữa rơi vào bị động!

‘Tộc trưởng!”, con ngươi già nua của Trần Hành Giả ngấng lên, kính sợ nhìn Trần Phong Hành, ra sức thể hiện giúp Trần Đức: “Trần Nguyên Vũ có thế là hy vọng tương lai của nhà họ Trần, tằng tôn của tôi lẽ nào không phải? Thử hỏi toàn bộ Đại Thiên Thế Giới có mấy người có thế dùng cảnh giới Thiên Đạo Lục Trọng Thiên đánh nhau với Vương Quân, còn có thế đồ sát người đó!”

“Một Trần Nguyên Vũ chết rồi đổi lại một Trần Bát Hoang, chẳng lẽ không đáng giá sao?”

Nói xong,

Trần Hành Giả cúi người hành lễ với Trần Phong Hành, giống như đang cầu xin.

Dù sao thì,

Theo như ông ta thấy, đoàn người Trần Phong Hành chính là chúa tế trong trời đất, bọn họ muốn giết Trần Đức và Trần Hành Giả đều dề như trở bàn tay.

“Trần Bát Hoang quả thật không tệ”, Trần Phong Hành nhìn xuống đám Trần Hành Giả, bình thản nói: “Hai người nhà họ Trần đều cần cả, một người cũng không thế thiếu”.

“Ha ha…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK