Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khí lỉnh kia như khói hoa, lóe lên ánh sáng chói lóa, rực rỡ, trong bóng tối hóa thân thành một màn sáng, chớp mắt chiếu sáng toàn bộ bóng tối, giống như đốt cháy thiên địa, như ngân hà từ trên trời hạ xuống, thiêu đốt con mắt.

Trần Đức đột nhiên bừng tỉnh, khôi phục một lần nữa cảnh tượng trước mắt, anh đã ở đảo Định Thiên,

Bốn phía người đông đúc,

Từng tiếng bàn tán vang lên bên tai, có thán phục sở Hiên, cũng có giễu cợt khinh bỉ anh.

Phía trước,

Sở Hiên cách kích Định Thiên chỉ còn năm mươi mét!

Đã cách kích Định Thiên rất gần!

Lúc này,

Dù trên người hắn ta khoác cơ giáp, nhưng vẫn vô cùng khó khản, mỗi một bước đi, bốn phía đều chấn động, mặt đất sớm nứt ra thành từng rãnh, cực kỳ kinh khủng.

“Mình nằm mơ sao?”, Trần Đức nhìn thấy cảnh tượng này, lại nhớ đến chuyện xảy ra lúc trước, trong lòng vô cùng nghi ngờ.

Tiếp đó,

Anh chăm chú nhìn vào nội tâm, da người Bát Thần vằn nằm trong thần thức của anh, giống như chưa từng cử động.

“Chẳng lẽ mình nằm mơ, hay là gặp ảo giác? Không, chắc chắn không phải”, tất cả mọi thứ quá chản thật, Trần Đức tin chắc tuyệt đối không phải giấc mơ, anh lại thử liên lạc với kích Định Thiên.

Trong phút chốc,

Anh liền nhận ra kích Định Thiên có nảy sinh mối liên quan nào đó với mình,

Mối liên quan đến cùng tỏng cùng nguyên, cùng máu cùng mạch!

Hơn nữa,

Ủng hộ chúng mình tại tamlinh247.com.vn

Anh có thế cảm nhận rõ ràng khí lỉnh bên trong kích Định Thiên!

Giống như khí linh mới sinh, hoàn toàn mới, mơ hồ như trẻ sơ sinh, thuần khiết không tỳ vết, có liên quan gì đó đến anh, tràn đầy khí tức hỗn độn đậm đà, giống như là một phần trong cơ thế anh, cảm giác đó tương đối huyền diệu.

“Không phải mơ, cũng không phải ảo giác!”, trong mắt Trần Đức hiện ra một niềm vui sướng như điên!

Nghĩ đến từng cảnh tượng trước đó,

Trong lòng Trần Đức tràn đầy nghi ngờ, nhưng cũng tràn đầy niềm vui bất ngờ!

Quá ngoài ý muốn,

Vốn dĩ khi nhìn thấy khí linh kia, anh đã chuấn bị từ bỏ, rời đi, ai có thế ngờ kết quả lại là như vậy?

“Lão khí linh, cảm ơn ông!”, mặc dù Trần Đức không hiểu tại sao dẻ dàng lấy được kích Định Thiên, dề dàng nhận được sự cho phép của kích Định Thiên như vậy,

Nhưng,

Anh biết một chuyện,

Đó chính là lão lỉnh khí đi rồi!

Đúng,

Chính là về mặt ý nghĩa thông thường, đã chết, biến mất!

Ông ta dùng cái chết của mình đổi một khí lỉnh hoàn toàn mới, hoàn toàn nhỏ tuổi!!!

Cũng chỉ có khí linh như vậy mới phù hợp hoàn mỹ 100% với anh, sống chung suốt cuộc đời, vĩnh viền không có hai chủ!!!

Trong lòng Trần Đức xúc động,

Lấy được kích Định Thiên quá dề dàng, dề dàng đến mức có chút nằm ngoài dự liệu của anh.

Trải qua chuyện này càng khiến anh nghĩ không ra.

Tim Thiên Yêu Hoàng phân tích, im lặng hồi lâu ông ta mới nói: “Cậu quan tâm làm gì, có lẽ lão già đó hồ đồ, già rồi ngu ngốc, cho cậu một món hời lớn”.

Kết luận của Thiên Yêu Hoàng ngược lại khiến Trần Đức cảm thấy có khả năng này,

Có lẽ lão khí linh lẫn lộn anh với Bát Thần?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK