Ánh mắt Diệp Ca ánh mắt lãnh đạm, thản nhiên quét về phía một đám võ giả: “Các người, đồng ý không?”
“Đồng…đồng ý!”
“Chúng tôi đồng ý”.
Đám võ giả đó sững sờ trong giây lát, sau đó đứng dậy hướng về phía Diệp Ca.
Kế đó, ánh mắt của Diệp Ca tiếp tục quét về phía những võ giả còn lại, tất cả những người bị nhìn, không có ngoại lệ, tất cả đều đi về phía hắn, đứng sau lưng hắn.
“Tôi không đồng ý!”
Đúng lúc này, một tiếng quát lớn đột nhiên vang lên, tiếng quát này lập tức thu hút sự chú ý của mọi người, sau đó, một nam thanh niên bước ra khỏi đám đông, trông khoảng độ 21 22 tuổi, mặc bột bộ trường bào màu xám, đi giày đen, tóc màu đỏ sẫm, môi mỏng, mắt sắc như kiếm, khí tức mãnh liệt!
“Cổ Tinh Vũ!”
Nhìn thấy hắn ta, trong đám đông võ giả, có người nhanh chóng nhận ra ngay!
“Khóa này, ngay cả hắn cũng đến rồi sao?”
“Khóa này mạnh quá nhỉ?”
Cổ Tinh Vũ là võ giả nổi tiếng trong thế hệ trẻ của Côn Luân Hư, chỉ mới hai mươi mốt tuổi, bây giờ, trong bảng xếp hạng thanh niên, hắn ta xếp thứ chín!
Cảnh giới, Linh Căn kỳ trung kỳ!
Phía sau hắn ta còn có bốn năm người, thực lực những người này cũng không yếu, đều trên cảnh giới Linh Căn kỳ, bọn họ đều đi theo Cổ Tinh Vũ, hiển nhiên không đồng ý Diệp Ca làm thủ lĩnh của bọn họ!
Trong số bọn họ có người nào không phải là cường giả, có ai không xuất thân từ gia tộc lớn? Tại sao lại bị người khác dẫn dắt? Còn bị một kẻ thế tục dẫn dắt?
Mặc dù thực lực của Diệp Ca rất
mạnh nhưng bọn họ cũng không yếu. Tính cách bá đạo, kiêu ngạo, dứt khoát, cùng với khí thế sắc bén của đối phương khiến bọn họ rất khó chịu. Cổ Tinh Vũ nhìn chằm chằm vào Diệp Ca, hỏi: “Mặc dù ở đây có rất ít người thuộc cảnh giới Linh Căn kỳ, nhưng cũng không có nghĩa là không có. Tao, Cổ Tinh Vũ, còn có những vị phía sau tao cũng thuộc Linh Căn kỳ, dựa vào cái gì mày làm thủ lĩnh?
“Đúng vậy, mày là cái thá gì?”
“Một kẻ đến từ thế tục cũng dám xưng vương xưng bá ở Côn Luân Hư?”
“Xem ra bọn mày rất không phục. Nếu đã như vậy, tao sẽ khiến bọn mày phục!”, đột nhiên Diệp Ca không nói lời nào, trực tiếp ra tay, một đấm mang theo khí thế dời núi lấp biển, mạnh mẽ
giáng về phía Cổ Tinh Vũ.
Nếu như đã đứng ra thì chắc chắn Cổ Tinh Vũ cũng đã chuẩn bị sẵn sàng cho trận chiến, cú đấm này hoàn toàn nằm trong dự đoán của hắn ta, gần như cùng lúc, hắn ta cũng giơ tay lên, cánh tay chặt căng, linh lực quấn quanh, năm ngón tay gập lại, một cú đấm đã chuẩn bị sẵn sàng tiến về phía trước không chút do dự.
Sau nửa hơi thở, nắm đấm của cả hai va vào nhau, sau đó…
“Răng rắc!”
“Răng rắc!”
Tiếng xương gãy vang lên, mọi người có thể thấy rõ nắm đấm của Cổ Tinh Vũ bị vặn vẹo biến dạng, da thịt nứt ra, mơ hồ xuất hiện những thương tích đáng sợ, thậm chí còn có thể nhìn thấy
xương cốt ẩn hiện trong đó!
Gần như cùng lúc, hắn ta liên tục lùi lại, loạng choạng hơn chục bước, cuối cùng mới có thể dừng hẳn, khuôn mặt cực kỳ tự tin và hồng hào lúc nãy của hắn ta giờ đây trở nên trắng bệch và sợ hãi!
Mặt khác, Diệp Ca vẫn không hề nhúc nhích, ngồi vững trên Điếu Ngư Đài!
Mấy người đứng phía sau Cổ Tinh Vũ đều ngậm chặt miệng không nói nửa lời.
Bọn họ thực sự chấn động, quá kinh hãi!
CỔ Tinh Vũ là người mạnh nhất trong số bọn họ!