Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thần thức Trần Đức ngồi xếp bằng, kim quang càng tăng lên, sau đó niết ấn trong tay bắt đầu vận chuyển chiếm đoạt quyết!

Trong nháy mắt,

Thức hải ưng Thanh Vũ sôi trào, dấy lên từng tầng sóng biển,

Sát ý, sự hung ác, tàn bạo, cô quạnh, u ám vô tận, đủ các loại cảm xúc tiêu cực giống như thủy

triều đánh về phía Trân Đức, tràn ngập và nhuộm đen thần thức vàng rực rỡ của anh.

Đúng lúc đó, Trần Đức mê man, trong suy nghĩ hiện ra từng chuyện quá khứ, chuyện không vui và tiêu cực!

Tà khí và sát khí của anh từng bước bay lên!

Thần thức màu vàng trong nháy mắt trở nên tối om, không tìm thấy được nơi nào có ánh sáng!

“Không được, không gánh nối!”

Tảm trạng Trần Đức hoảng hốt, anh còn đánh giá thấp những cảm xúc tiêu cực kia, cảm xúc vừa trào ra, anh không thế chiếm đoạt và luyện hóa, cái gọi là chiếm đoạt quyết giống như một chai nước suối ném xuống Trường Giang và biến lớn, thứ nhỏ bé như vậy không đáng nhắc tới!

Vẻ u ám, vắng lặng, tàn sát…

Các cảm xúc tiêu cực hoàn toàn tràn ngập Trần Đức, hai tròng mắt anh đỏ bừng, thần thức vàng rực rỡ giống như bị mực đen xâm nhiễm, hiện đen một máng.

Anh gần như bị mảng thức hải này đồng hóa, chỉ còn lại từng tia thần trí cưỡng ép vận chuyển chiếm đoạt quyết và âm dương kinh!

“Trần Đức, anh sao rồi?!”, bên ngoài thể xác hai người, Linh Lung cảm giác rõ rệt trong cơ thế Trần Đức bắt đầu lan tràn ra một loại sát ý khiến người ta sợ hãi.

“Hỏng rồi, nguồn sức mạnh mà cảm xúc tiêu cực mang theo còn mạnh hơn rất nhiều lần so với trong cám giác”, Linh Lung gấp gáp truyền âm cho Trần Đức,

“Ê nhóc, mau ra đi, nếu không anh sẽ bị cô ta đồng hóa, biến thành hình người dã thú!”

Trần Đức không trả lời, giờ phút này đã không phải là vấn đề anh ra hay không ra, muốn hay không muốn, mà anh đã bị thức hải bao trùm, giam cầm, nửa bước cũng khó dời đi!

Bây giờ,

Anh chỉ có hai loại khả năng,

Hoặc là chiếm đoạt và luyện hóa cầm xúc tiêu cực, hoặc là bị đồng hóa hoàn toàn!

Trần Đức cắn răng, âm dương kinh và chiếm đoạt quyết đồng thời di chuyển, niết ấn lại thi triển Cửu Trọng Cực Ánh!

Trong phút chốc,

Kim quang lớn mạnh, sức mạnh thần hồn của anh chợt tăng gấp năm trăm lần, một trận kim quang chói mắt nóng bỏng bộc lộ ra từ trong bóng tối, như sao sáng trong vũ trụ, vô cùng chói mắt.

Nhung,

Sáng chói chí vẻn vẹn trong nháy mắt, rất nhanh lại một lần nữa bị bóng tối chìm ngập, Trần Đức chỉ cảm thấy mình giống như ở địa ngục, thứ trước mắt hiện lên đều là những chuyện xảy ra vào thời khãc đen tối nhất,

Dù là một chút xíu chuyện nhỏ, cũng vì cuộn trào mãnh liệt của cảm xúc tiêu cực mà phóng đại vô hạn, đây là một loại hiện tượng đáng sợ, lâu ngày anh sẽ có khả năng trở thành cỗ máy giết người!

“Ầm ầm!”

Thức hái cúa ưng Thanh Vũ cuồn cuộn, sóng gió gian nguy, bao bọc lấy Trần Đức, anh đã sắp không thế nào đứng vững nổi.

Vào lúc Trần Đức sáp rơi vào bóng tối, rơi xuống vùng tĩnh lặng,

Đột nhiên!

Trên thần thức của anh xuất hiện một vòng xoáy không báo trước!

Nó giống như một cái động đen có thế nuốt chửng một con trâu. Nó hút lấy bóng tối và sự lạnh lẽo vắng vẻ xung quanh!

Giống nhưng những cảm xúc tiêu cực kia là cơm gạo, là chất dinh dưỡng!

Cùng với sự chiếm đoạt và hút lấy của nó, các loại cảm xúc tiêu cực ành hưởng đến Trần Đức lùi bước giống như thủy triều.

Rất nhanh,

Ánh sáng màu vàng một lần nữa hiện lên, thần trí và suy nghĩ của Trần Đức bầt đầu khôi phục!

“Là cái chấm đen kia!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK