Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cơ thể Quan Vân Dương cứng đờ, nhìn chằm chằm bóng hình đó, mí mắt giật mạnh.

Trần Bát Hoang!

Anh chưa chết!

Nhưng có thể nhìn thấy rõ ràng, vị trí cánh tay của anh máu ào ào cháy, có thế nhìn thấy cả xương, vô cùng kinh hãi.

“Khụ!”

Đứng trên không trung, sâc mặt tái nhợt.

“Đây chính là thần thông cửu trọng ư, đúng là rất mạnh…”

Trần Đức lẩm bấm một mình, khoảng cách giữa anh và Quan Vân Dương đúng là rất lớn.

Đường kiếm trước đó, anh đã dùng cửu trọng cực ảnh mới đỡ được, một quyền sau đó, nếu không phải anh có kinh nghiêm chiến đấu phong phú, tránh được chố chí mạng, e rằng sớm đã là một xác chết.

Một viên đan dược lăn trong tay, Trần Đức nuốt xuống, khuôn mặt nổi lên sắc hồng đỏ, thương tích trên người nhanh chóng hồi phục đến bảy tám phần.

“Ấy thế mà chưa chết?”, ánh mắt Quan Vân Dương hừng hực, cảm thấy bất ngờ.

Dùng thực lực Thiên Tôn cảnh đỡ một kiếm và một quyền toàn lực của ông ta thì Trần Bát Hoang tuyệt đối là người đầu tiên!

Phải công nhận rằng Trần Bát Hoang quả thật là một yêu nghiệt!

“Càng yêu nghiệt thì hôm nay càng phải chết!”, trong mầt Quan Vân Dương hiện lên vẻ ác độc, lại tiếp tục súc thế, giống như một viên đạn thoáng chốc đã xông đến trước mặt Trần Đức.

“Ầm, ầm!”

Một quyền!

Ồng ta lại đánh ra một quyền về phía Trần Đức!

Đối mặt với một quyền kia, Trần Đức lập tức thi triển Cửu Trọng Cực Ảnh đến mức cùng cực, sức mạnh tăng lên gấp 500 lần, cơ bẳp trên cánh tay giống như nham thạch phồng lên, linh khí màu vàng bùng nổ, đón đỡ!

Trực tiếp cứng đối cứng!

Đám người Đồ Trường Sinh, Lý Thanh Nguyệt

thấy cảnh ấy thì quả thật có chút há hốc miệng.

Dùng nầm tay cứng đối cứng, Trần Bát Hoang… điên rồi ư?

Y Thái Cực, ĐỒ Trường Sinh, Từ Thái Khôn, Lý Thanh Nguyệt mặt mày trắng bệch, lo lắng không thôi!

Tuy Trần Đức mạnh thật, nhưng sự chênh lệch cảnh giới giữa anh và Quan Vân Dương không chỉ là tí tẹo!

Dù là ai cũng biết, thực lực chênh nhau quá lớn thì chí có phòng ngự chờ đợi thời cơ ra tay mới là sự lựa chọn sáng suốt nhất!

Cứng đối cứng chắng khác nào tự tìm lấy cái chết!

Vốn đĩ, Đồ Trường Sinh còn tường rằng Trần Đức cũng hiếu được đạo lý ấy, nhưng giờ xem ra…

Ông ta thật sự hối hận, không nên để một mình Trần Đức đối đầu với Quan Vân Dương!

Hành động đó quả thật là vô cùng vô cùng sơ suất!

Thoáng chốc, nắm tay của cả hai đã va vào nhau!

“Ầm!”

Một tiếng nổ cực lớn vang lên cùng với một làn sóng linh khí tỏa ra, Trần Đức lại bay ngược ra sau, nắm tay của anh cũng vặn vẹo, gãy xương, da tróc thịt bong, rồi rơi mạnh xuống đất như bị một sợi dây thừng vô hình giật ngược lại.

Bay ra cả 300 400m thì Trần Đức mới khó khăn lắm dừng lại được, dưới chân anh kéo ra một cái khe dài vài trăm mét, đá đất bay tứ tung, nứt ra!

Còn Quan Vân Dương thì sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK