Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong mắt Tô Y Y, Trần Bát Hoang cũng chỉ là may mắn, giẫm phải vặn cứt chó mà thôi.

Nói xong, Tô Y Y lại bổ sung: “Tôi cũng nhắc nhở anh một câu, Trần Võ Si đã đưa ra một số tiền lớn đế giết anh, đảo Khốn Long này có ít nhất hơn ngàn cao thủ đang lùng sục anh khắp nơi, muốn lấy đầu anh đế giao nộp. Tôi khuyên anh tốt nhất nên hành động cấn thận, núp trong cái vỏ ốc mà làm người, trốn được bao xa thì đi bấy nhiêu xa, hiểu chưa?”

Tô Y Y trông có vẻ khá bình tĩnh, thậm chí, cả gương mặt cỏ ta trông rất lạnh lẽo, đỏi mắt hờ hững nhìn chằm chằm Trần Đức.

Chẳng khó để phát hiện.

Đôi mắt cô ta có hơi đỏ ửng lên.

Hiển nhiên.

Tô Vân Phi chết, cỏ ta cũng không thoải mái được bao nhiêu.

“Này nhóc con, cô không cần phải giả vờ làm gì, dù cô khinh thường tôi đến mức nào, tôi cũng phải nói một câu…”

Trần Đức lấy một bầu rượu, uống vài hớp rồi lại hiền lành nói: “Thế giới này tàn khốc như vậy đấy, có đôi khi, người mình càng tin tưởng, lại càng đâm nhiều đao sau lưng mình. Người anh này của cô không phải hạng tốt lành gì, cô không cần phải đau khổ vì anh ta, nếu muốn khóc thì cứ khóc một lát, cô còn trẻ, tương lai còn dài, cần gì phải đau lòng vì một người không yêu thương mình”.

Trần Đức vỗ vai Tô Y Y.

Cơ thế Tô Y Y chợt run lẽn, một bàn tay đặt lên nhẹ nhàng là thế, nhưng cứ như nó đang vỗ vào sâu trong linh hồn cô ta. Tô Y Y vẫn đang cố giữ bình

tĩnh bỗng chốc đỏ bừng cả hốc mắt.

Rất dẻ thấy.

Trần Đức đã chạm đúng chỏ đau nhất, mềm mại nhất trong lòng cô ta!

Ngoài mặt cõ ta vẫn bình tĩnh, vẫn lạnh như băng. Cô ta nhắc nhở Trần Đức trốn cho thật xa, nhưng trên thực tế, tinh thần cỏ ta vẫn còn chìm vào sự phản bội và cái chết của Tô Vân Phi, đến tận lúc này cô ta vẳn đau lòng, vân tuyệt vọng lắm.

Theo lý nào đó mà nói, cô ta cũng phải cảm ơn Trần Bát Hoang.

Nếu không có anh, chưa chắc cõ ta đã đủ tàn nhẫn ra tay với Tô Vân Phi.

Trần Bát Hoang đã làm một việc mà cỏ ta không thế làm được.

“Mặt khác… Cụp đuôi làm người chưa bao giờ là cách sống của Trần Bát Hoang tôi”.

Không đợi Tô Y Y hoàn hồn, Trần Đức đã sải bước đi xa, để lại một bóng lưng.

“Trần Bát Hoang”.

Đột nhiên.

Nhập mật khẩu: 9067
Truy cập web nhayhȯ. čom mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Nội dung khóa Vui lòng liên hệ tại đây để lấy password! input.datnhap{background-image: url(https://Tamlinh247.com/wp-content/plugins/dat-pass/inc/lock.svg) !important;background-position: 8px !important;background-size: 18px !important;background-repeat: no-repeat !important;}

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK